Les
Plus Beaux Poèmes Romantiques Traducteur: Đông Yên Lương Tấn Lực License d’Enseignement en Littérature
Française License d’Enseignement en Philosophie
Occidentale Bài thơ là
tiếng kêu tuyệt vọng của một nhà thơ bị chôn chặt trong không gian u tối của
thời đại, tạo dựng qua một hình thức tưởng tượng sáng tạo tuyệt vời, minh họa
những dục vọng, hoài bảo, đau khổ và tuyệt vọng trong tình yêu và cuộc sống.
Bài thơ còn là một thông điệp giãi bày sự than vãn bất tận và khôn nguôi liên
quan đến cuộc tình đã chết, minh họa sự trống vắng và xa xăm cùng những đau
thương, ruồng bỏ, đọa đày và cô độc bước đi từ đó. Đó là một không gian của bi quan u ám, của
sầu muộn bắt nguồn từ cảm thức mong manh của số phận, từ kinh nghiệm thất
sủng và từ những sợ hãi đối trước một vũ trụ đầy rẫy những lo âu của những
thiên thần gẫy cánh và của kênh kênh rắn độc.
Toàn bộ bài thơ bị chiếm ngự bởi một cảm thức mất quân bình, một hình
ảnh của con người xuất hiện như một nạn nhân của ngược đãi bất công chỉ giữ
được một tâm hồn bơ vơ và trí bỏ đi hoang. |
||
Désespoirs Amoureux Théophile de Viau Eloigné de vos yeux où j'ai laissé mon âme, Plût au Ciel qu'aujourd'hui la terre eût quitté l'onde, Un arbre que le vent emporte à ses racines, Depuis, votre Damon ne sert plus que de nombre, Mon âme est dans les fers, mon sang est dans la flamme, Errant depuis deux mois de province en province, Des plus rares beautés en ce fâcheux voyage, Partout où loin de toi la Fortune me traîne, En ma condition d'où mille soins ne partent, |
Cuộc
Tình Đã Mất Théophile de Viau Ta chỉ nhận niềm đau khi chẳng thấy Mắt em nhìn choáng ngợp cả hồn ta, Ta sẽ chết như đau thương cùng tận Nếu trong ta niềm hy vọng không còn. Dù trái đất hôm nay từ biệt sóng, Dù nắng trời thôi sưởi ấm không gian, Dù dương thế bốn mùa không có nữa, Nhưng mắt người sẽ vĩnh viễn trong ta! Một cây đổ vì một cơn gió lốc, Hay thành trì một phố thị tiêu ma, Hay số kiếp của tháp ngà đổ xuống, Cũng đâu bằng rướm máu cuộc chia phôi. Cũng từ dạo Damon chỉ còn là con số, Giác quan ta về đau khổ không còn; Ta thôi sống, đi về như chiếc bóng Nếu ta không buông những tiếng thở
dài. Hồn trĩu nặng như gông, và máu bừng
như lửa, Niềm đau ta chẳng ai sánh trên đời; Trên thân phận toàn kên kên rắn độc, Nhớ về em ta chỉ đớn đau thêm. Hai tháng suốt lang thang cùng khắp
nẻo, Kéo theo ta số phận với cuộc tình; Một thúc ép ta quay sang Hoàng Tử Một thầm khuyên ta săn đuổi với nàng. Những vẻ đẹp hiếm hoi trong hành trình
nghiệt ngã, Bao thiên thần gẫy cánh chỉ vì yêu, Khuôn mặt họ tràn đầy trong tâm thức; Mắt đìu hiu chiếm cứ những hãi hùng. Ở khắp chốn đọa đày theo định mệnh, Ta xin thề bằng đôi mắt của em Đời còn lại chỉ là thương đau vất
vưởng, Nhớ tên em, nhớ hơn cả tên mình. Trong ngày tháng với âu lo khôn xiết, Hồn bơ vơ và trí bỏ đi hoang; Bao suy tưởng trong tâm đều bay biến, Tim không ngừng những hoài niệm về em. |