Quality of Life

Christine Sneed

 

 

Quality of Life

-          Christine Sneed

 

MR. FULGER CALLED WHEN he wanted to see her and she obliged. For a while it was all very matter-of-fact, like a visit to the li­brary, the reasons for going unequivocal. Regret rarely played a part. And there was little premeditation, as far as she could tell. Mr. Fulger, when not with her, resided on a plane that did not inter­sect her own, and after her initial period of infatuation had worn off, she had ceased to hope they might meet by chance. She had tried for a few weeks to find where he lived and worked, but he had remained unreachable, her attempts at tracing him fruitless, and soon she began to feel ridiculous for having spent the effort searching for him — in their tremendous haystack of a city, he was smaller than a needle. In any case, she did not know what she had expected — certainly not a marriage proposal, nor more perma­nent terms for their involvement. It seemed to her that primarily she had wanted acknowledgment of his steadfast desire for her, however infrequently this desire was manifested. At times she saw him twice a week; others, twice a month. Even when she was dating another man — a man closer to her age who sought her out in ear­nest, publicly and otherwise — she answered Mr. Fulger's phone calls with a yes that triggered the naming of a meeting place, al­most always a restaurant or hotel close to the center of the city, rarely the same one.

Mr. Fulger may not have been his real name. She had found only two in the phone book and neither, when she had called them, had turned out to be him. One had died very recently; the dead man's brother had answered her call, informing her tonelessly that there would not be a funeral service but donations could be sent to a Vietnam veterans' charity. The other had spoken in a high-pitched voice that had possibly..

 

Phẩm chất cuộc sống

-          Đông Yên

 

Ông Fulger gọi khi ông muốn gặp cô và cô đáp ứng.  Nói chung tất cả đó chỉ là chuyện rất thường nhật, như đi thư viện chẳng hạn, và lý do đi thì không rõ ràng.  Ít khi cô từ chối . Và ít có dự tính trước, theo như cô biết.  Khi không đi với cô, Ô. Fulger đi trên một chuyến bay không trùng hợp với chuyến bay của cô, và sau giai đoạn mê đắm ban đầu của cô đã phai đi, cô đã ngưng hi vọng là họ có thể gặp nhau tình cờ.  Trong vài tuần cô đã cố tìm ra nơi ông sống và làm việc của ông, nhưng vẫn chưa tìm ra được, những cố gắng truy tìm của cô không kết quả, và sau đó cô bắt đầu cảm thấy lố bịch đã bỏ ra công sức đi tìm ông – trong đống rơm khổng lồ của một thành phố, ông ta còn nhỏ hơn một cây kim.  Tuy nhiên, cô không biết mình đã mong đợi điều gì – chắc chắn không phải là một đề nghị xin kết hôn, cũng không phải là những điều kiện vững bền hơn cho quan hệ giữa họ.  Hình như chủ yếu cô muốn biết rõ ông có chắc chắn yêu thích cô hay không, tuy nhiên, lòng yêu thích đó không được biểu lộ thường xuyên.  Đôi khi cô gặp ông hai lần mỗi tuần; khi khác, hai lần một tháng.  Ngay cả khi cô đang đi chơi với một người đàn ông khác – một người gần với tuổi của cô hơn và đã nghiêm chỉnh tìm đến cô, công khai và không công khai – cô vẫn trả lời điện thoại của ông gọi và nói “yes”, kế đó ông cho biết tên và địa điểm hẹn, hầu như đó luôn luôn là một nhà hàng hay khách sạn gần trung tâm thành phố, ít khi đến lại chỗ cũ.

Fulger có thể không phải là tên thực của ông.  Cô chỉ tìm thấy hai tên như thế trong sổ niên giám, nhưng khi cô gọi họ thì hóa ra không phải là ông.  Một người vừa chết mới đây; người anh em trai của ông đã trả lời cô, cho cô biết bằng mọt giọng yếu ớt rằng sẽ không có tang lễ nhưng phúng điếu có thể gởi đến một hội từ thiện dành cho các cựu chiến binh Chiến Tranh Việt Nam..............


Xin xem phần còn lại trong
"TRUYỆN NGẮN SONG NGỮ Tuyển Tập I"
Có thể đặt mua tại
P.O. Box 5201 Santa Ana, CA 92704
Giá: $20 - Tên trên ngân phiếu: Dinh Song
ĐT: (714) 473-3691 - Email: dinhsong@att.net