Puppy George Saunders |
||
Puppy George
Saunders Twice
already Marie had pointed out the brilliance of the autumnal sun on the
perfect field of corn, because the brilliance of the autumnal sun on the perfect
field of corn put her in mind of a haunted house — not a haunted house she
had ever actually seen but the mythical one that sometimes appeared in her
mind (with adjacent graveyard and cat on a fence) whenever she saw the
brilliance of the autumnal sun on the perfect etc. etc., and she wanted to
make sure that, if the kids had a corresponding mythical haunted house that
appeared in their minds whenever they saw the brilliance of the etc. etc., it
would come up now, so that they could all experience it together, like
friends, like college friends on a road trip, sans pot, ha ha ha! But
no. When she, a third time, said, “Wow, guys, check that out,” Abbie said,
“O.K., Mom, we get it, it’s corn,” and Josh said, “Not now, Mom, I’m
Leavening my Loaves,” which was fine with her; she had no problem with that,
Noble Baker being preferable to Bra Stuffer, the game he’d asked for. Well,
who could say? Maybe they didn’t even have any mythical vignettes in their
heads. Or maybe the mythical vignettes they had in their heads were totally
different from the ones she had in her head. Which was the beauty of it,
because, after all, they were their own little people! You were just a
caretaker. They didn’t have to feel what you felt; they just had to be
supported in feeling what they felt. Still,
wow, that cornfield was such a classic. “Whenever
I see a field like that, guys?” she said. “I somehow think of a haunted
house!” .. … |
Con chó con -
Đông
Yên Marie đã hai lần chỉ cho thấy cái nắng chói chang của mặt
trời mùa thu trên cánh đồng ngô tuyệt vời, vì cái nắng chói chang của mặt
trời mùa thu trên cánh đồng ngô tuyệt vời khiến bà nhớ lại một ngôi nhà ma –
không phải một ngôi nhà ma mà bà đã thực sự thấy nhưng là ngôi nhà huyền
thoại có lúc đã hiện ra trong đầu bà (với nghĩa trang và con mèo trên một
hàng rào) khi nào bà nhìn thấy cái nắng chói chang của mặt trời mùa thu trên cánh đồng v.v.,
và bà muốn chắc chắn rằng, nếu những đứa trẻ có một ngôi nhà ma huyền thoại tương
ứng hiện ra trong tâm trí chúng khi nào chúng nhìn thấy cái nắng chói chang
của v.v., thì nó sẽ hiện lên bây giờ, để cho tất cả bọn chúng có thể cùng
thấy, như những người bạn, bạn học đang đi du ngoạn, thoải mái, ha ha ha! Nhưng không. Khi,
lần thứ ba, bà nói, “Wow, các con, xem kỹ lại đi,” thì Abbie nói,”Vâng, thưa Mẹ,chúng con thấy nó, đó là
bắp,” và Josh nói, “Mẹ à, bây giờ không được, con đang pha men bánh mì.” Bà
không coi chuyện đó quan trọng; bà không thấy có vấn đề gì khi nó thich lò
nướng Noble Baker hơn Bra Stuffer, cái game
mà nó đã xin mua. Thế thì biết nói sao?
Có thể thậm chí chúng còn không có hình ảnh nào trong đầu. Hay có thể những hình ảnh huyền thoại mà
chúng có trong đầu thì hoàn toàn khác với những hình ảnh mà bà có trong đầu
bà. Đâu có gì đẹp đẽ trong đó, vì
chung qui chúng cũng là những đứa bé của chính chúng! Bạn chỉ là một người giám hộ tạm thời.
Chúng không phải cảm thấy những gì bạn cảm thấy. Hơn nữa, ôi chao, cánh đồng ngô lại là một
chuyện quá ư cổ điển. Bà nói: - Bất kỳ khi nào mẹ thấy một cánh đồng như thế, mẹ tưởng
tượng đó là một ngôi nhà ma!.............
Xin xem phần còn lại trong
"TRUYỆN NGẮN SONG NGỮ Tuyển Tập I" Có thể đặt mua tại P.O. Box 5201 Santa Ana, CA 92704 Giá: $20 - Tên trên ngân phiếu: Dinh Song ĐT: (714) 473-3691 - Email: dinhsong@att.net |