Hunger Artist

Frankz Kafka

A Hunger Artist

- Franz Kafka

- English tranlation: Ian Johnston

 


In the last decades interest in hunger artists has declined considerably. Whereas in earlier days there was good money to be earned putting on major productions of this sort under one’s own management, nowadays that is totally impossible. Those were different times. Back then the hunger artist captured the attention of the entire city. From day to day while the fasting lasted, participation increased. Everyone wanted to see the hunger artist at least once a day. During the later days there were people with subscription tickets who sat all day in front of the small barred cage. And there were even viewing hours at night, their impact heightened by torchlight. On fine days the cage was dragged out into the open air, and then the hunger artist was put on display particularly for the children. While for grown-ups the hunger artist was often merely a joke, something they participated in because it was fashionable, the children looked on amazed, their mouths open, holding each other’s hands for safety, as he sat there on scattered straw—spurning a chair—in black tights, looking pale, with his ribs sticking out prominently, sometimes nodding politely, answering questions with a forced smile, even sticking his arm out through the bars to let people feel how emaciated he was, but then completely sinking back into himself, so that he paid no attention to anything, not even to what was so important to him, the striking of the clock, which was the single furnishing in the cage, but merely looking out in front of him with his eyes almost shut and now and then sipping from a tiny glass of water to moisten his lips. ..

 

 

Nghệ nhân nhập định

-  Đông Yên

 

Trong những thập niên vừa qua, người ta rõ ràng bớt chú ý đến những màn biểu diễn nhập định hay nhịn đói.  Trong khi  trước kia người ta kiếm ra nhiều tiền bằng cách thực hiện những màn trình diễn lớn loại nầy dưới sự quản lý của chính mình, ngày nay chuyện đó hoàn toàn không thể làm được.  Đó là những thời đại khác.  Lúc đó, nghệ nhân nhập định thu hút sự chú ý của cả thành phố.  Ngày nầy qua ngày khác trong khi cuộc nhịn đó kéo dài thì khán giả tăng lên.  Mọi người muốn ít nhất thấy nghệ nhân nhập định  một lần mỗi ngày.  Thời kỳ đó, có những người mua vé dài hạn và ngồi suốt ngày trước cái cũi nhỏ chấn song.  Và thậm chí có những giờ biểu diễn ban đêm, có ánh đuốc soi sáng hiện trường.  Vào những ngày đẹp trời, cái cũi được kéo ra ngoài trời, và lúc đó nghệ nhân nhập định được đưa ra trình diễn đặc biệt cho trẻ con.  Trong khi với người lớn, nghệ nhân nhịn đói thường chỉ là một trò đùa, một màn mà họ tham dự như một thời trang, thì trẻ con lại nhìn say mê, miệng há hốc ra, nắm chặt tay nhau cho an toàn, trong lúc ông ta ngồi đó trên đống rơm được trải mỏng ra – làm thành một chiếc ghế - mặc áo nịt đen, trông có vẻ xanh xao, xương sườn ló ra thấy rõ, đôi khi gục đầu một cách lễ phép, trả lời những câu hỏi với một nụ cười gượng gạo, thậm chí còn chìa tay xuyên qua những thanh chắn để mọi người cảm thấy ông gầy gò cỡ nào, nhưng sau đó hoàn toàn nhập định trở lại, để khỏi phải chú ý đến bất kỳ cái gì, ngay cả những gì rất quan trọng đối với ông, tiếng gõ của đồng hồ, trang bị duy  nhất trong cũi. Ông chỉ nhìn ra phía trước mặt với đôi mắt gần như nhắm lại và thỉnh thoảng nhấp môi với một ly nước nhỏ...........


Xin xem phần còn lại trong
"TRUYỆN NGẮN SONG NGỮ Tuyển Tập I"
Có thể đặt mua tại
P.O. Box 5201 Santa Ana, CA 92704
Giá: $20 - Tên trên ngân phiếu: Dinh Song
ĐT: (714) 473-3691 - Email: dinhsong@att.net