Dimension

ALICE MUNRO


Dimension

- ALICE MUNRO


DOREE HAD TO TAKE three buses — one to Kincardine, where she waited for one to London, where she waited again, for the city bus out to the facility. She started the trip on a Sunday at nine in the morning. Because of the waiting times between buses, it took her until about two in the afternoon to travel the hundred-odd miles. All that sitting, either on buses or in the depots, was not a thing she should have minded. Her daily work was not of the sit­ting-down kind.

She was a chambermaid at the Comfort Inn. She scrubbed bath­rooms and stripped and made beds and vacuumed rugs and wiped mirrors. She liked the work — it occupied her thoughts to a cer­tain extent and tired her out so that she could sleep at night. She was seldom faced with a really bad mess, though some of the women she worked with could tell stories to make your hair curl. These women were older than her, and they all thought that she should try to work her way tip. They told her that she should get trained for a job behind the desk, while she was still young and de­cent-looking. But she was content to do what she did. She didn't want to have to talk to people.

None of the people she worked with knew what had happened. Or, if they did, they didn't let on. Her picture had been in the pa­per — they'd used the photo he took of her with all three kids, the new baby, Dimitri, in her arms, and Barbara Ann and ....

Chiều vô định

Doree phải lấy ba xe buýt - một đến Kincardine, ở đó cô chờ một xe khác đi Luân Đôn, xong lại phải chờ xe buýt thành phố để đi đến viện.  Cô bắt đầu khởi hành vào một ngày chủ nhật, lúc chín giờ.  Vì thời gian chờ đợi giữa các chuyến xe, nên mãi gần đến hai giờ trưa cô mới đi hết đoạn đường hơn hai trăm dặm. Nói chung, dù ngồi trên xe buýt hay ngồi tại các ga, đó không phải là điều quan tâm đối với cô.  Công việc hằng ngày của cô không phải là loại công việc ngồi một chỗ. 

Cô là một bồi phòng tại Khách Sạn Comfort Inn.  Cô chùi các phòng tắm, làm giường, hút bụi, và lau kiếng.  Cô thích công việc của mình - nó giúp cô không phải suy nghĩ trong một giới hạn nào đó và làm cho cô mệt để cô có thể ngủ ban đêm.  Ít khi cô đối diện với tình trạng thực sự bề bộn bẩn thỉu, mặc dù một số đàn bà làm chung với cô thường kể những chuyện nghe rùng rợn. Những người đàn bà nầy già hơn cô, và tất cả họ đều nghĩ rằng cô nên được huấn luyện một việc đứng quày, trong khi cô hãy còn trẻ và trông xinh xắn.  Nhưng cô bằng lòng với công việc cô đang làm.  Cô không muốn phải nói chuyện với mọi người.

Không một ai làm chung với cô biết chuyện gì đã xảy ra.  Hay, nếu biết, họ cũng chẳng nói ra.  Hình của cô đã có đăng trên báo - họ dùng tấm hình mà anh ta đã chụp cô cùng với ba đứa con, bé mới sinh Dimitri, bế trên tay, Barbara Ann và Sasha đứng hai bên, nhìn về phía trước.  Tóc cô lúc đó dài, gợn sóng, và  màu nâu, như anh ta thích, và khuôn mặt..........


Xin xem phần còn lại trong
"TRUYỆN NGẮN SONG NGỮ Tuyển Tập II"
Có thể đặt mua tại
P.O. Box 5201 Santa Ana, CA 92704
Giá: $20 - Tên trên ngân phiếu: Dinh Song
ĐT: (714) 473-3691 - Email: dinhsong@att.net