Đó là lúc quân thù còn
dưới đất
Dưới hố
hầm toan tính hại đời ta
Và lúc đó ta bay cao
ngàn thước
Nhìn trời xanh, nhìn cuộc sống bình
yên
Nhìn hy vọng, tương lai
Với vùng trời bát
ngát
Theo cánh dù vượt gió lướt mây bay
Thấy thành phố
yên vui trong ngày hạ
Thấy Sài Gòn êm ả
nắng thủy tinh
Thấy hạnh phúc
còn trong tầm tay với
Dù chiến
trường lửa khói khắp Miền Nam
Trời bỗng
đẹp bao cánh dù trong gió
Những bạn bè, chiến
hữu sát bên nhau
Ta cứ tưởng
Miền Nam là bất diệt
Vì bấy giờ ta bay
được lên cao
Thấy trời
rộng và sơn hà bát ngát
Những dòng sông, bến
cảng, con tàu
Ta đâu biết
lũ tội đồ quốc tế
Đang âm thầm cấu
kết hại đời ta
Lũ chúa đất
đang bày mưu tính kế
Biến Miền Nam
thành một vật tế thần
Và lúc đó quân thù còn
dưới đất
Nung hận thù trong bóng
tối bao la
Nhìn thế giới
không quá tầm lỗ thở
Lịch sử quan...xa không quá miệng
hầm
Mồm vẫn hét
đỉnh cao trí tuệ
Đầu vẫn
mơ thế giới đại đồng
Loài thế giới
với dây tròng trên cổ
Ăn thì nhiều nhưng
nói chẳng bao nhiêu
Nói cho lắm cũng
chỉ là lũ vẹt
Kèn cựa chăng cũng trong tổ tò
vò
Đám đầu
nậu với lòng tham không đáy
Đám tôi đòi hèn
hơn lũ chó săn
Ác hơn cả thú
rừng và bạch tuộc
Dùng thời gian
để xoi mói rình mò
Xem nhân thế như
côn trùng cỏ rác
Lũ ký sinh đang tàn
phá sơn hà
Thân động
vật và hồn là thực vật
Thú hay người
chẳng ai nhận được ra
"Bên thắng cuộc"
hay đoàn quân ăn cướp?
Lũ tội đồ mãi quốc cầu vinh
Lũ chó đói chồm lên bàn đạp
Giày xéo non sông bán rẻ sơn hà
Mượn thuyết Mác để làm thân
trâu ngựa
Mượn sao vàng để thỏa mãn bản năng
Ta tiếc mãi cánh dù bay
trong gió
Tiếc trời xanh và
tiếc cả giang sơn
Nay đã mất, mất vào tay
đồ tể
Biến non sông thành sở
thú bằng người
Thây rất mập
nhưng hồn suy dinh dưỡng
Ăn thì nhiều
những nói chẳng bao nhiêu
Khi chúng nói có nghĩa
là nói láo
Để lừa
trời, gạt đất, dối nhân gian
Và sách báo là bùa mê
thuốc lú
Là cần sa, á phiện
để ngu dân
Để thui chột
tiềm năng xuyên thế hệ
Thành đàn cừu vô
cảm của thảo nguyên
Văn hóa phẩm
chẳng khác gì cám lợn
Nuốt không vào
cũng phải nuốt cho trôi
Lũ bồi bút cúi
đầu và ton hót
Bọn ma vương
trong xiêm áo con người
Chỉ vơ vét
từ trên xuống dưới
Dâng giang sơn cho bè
lũ quan thầy
Vì núi nợ vấy
từ hai cuộc chiến
Để chung qui làm
một lũ tội đồ
Bắt lịch sử
lặp thêm một lần nữa
Để bây giờ...
Bắc thuộc
lần thứ năm