Dong Yen Luong Tan Luc Loai Chim Du Muc
Tiếng chim hót... bên kia bờ giậu
Đông Yên
Vào một sáng mai hồng bên song cửa
Của một ngày se lạnh buổi đầu thu
Tôi bỗng thấy yêu loài cây ăn trái
Trong vườn sau hoa rộ nở trên cành
Lũ ong bướm lại rộn ràng trong nắng
Như lần đầu cây cối biết xôn xao
Biết hứa hẹn thời xanh cây đỏ trái
Biết đưa hương theo với gió vào chiều
Và hạnh phúc theo mùi hương của lá
Một phần quà rất nhỏ của trăm năm
Phần quà nhỏ nhưng cũng là vô hạn
Khi lữ hành trong sa mạc bao la
Gặp ốc đảo sau những ngày cạn nước
Như dòng sông đã cạn chốn về nguồn
Con suối nhỏ trong những ngày nắng hạn
Hay thời gian đi gần hết một chiều
Và mơ ước đang đi về cùng tận
Nắng ngày hè đang hối hả vào thu
Và sau đó là những ngày mưa bão
Lối rẽ đi về
Tiềm thức vô ưu
Rồi cuộc sống bỗng bình yên trở lại
Khi nhìn cây trĩu trái ở trên cành
Hồn bỗng ấm như một ngày cuối hạ
Thảo nguyên xanh
Xanh với mấy đàn cò
Thung lũng ngập những hoa vàng cổ độ
Mây đầy trời phủ bóng cả bình nguyên
Dòng sông cái lại êm đềm về biển
Sóng đôi bờ như điệp khúc vào xuân
Thời xanh mát của vùng trời ngày cũ
Bóng cả đi dài
Theo bước tôi qua
Hoa từ đó trở về trên đồng cỏ
Những thiên hà lại ngập ánh sao đêm
Và không gian không còn là vô tận
Với chiều dài
của bất xác
Vô minh
Của dong ruổi trên hai chiều thân phận
Của mây mù xuyên suốt những tháng năm
Những tảng đá ngàn cân trên đỉnh dốc
Những con đường phủ ngập với sương đêm
Và mòn mỏi đi dài theo định mệnh
Đi dài theo con lộ của tiền thân
Vào một sáng mai hồng bên song cửa
Của một ngày se lạnh buổi đầu thu
Tôi bỗng thấy yêu loài cây ăn trái
|
Nhưng dường như...
Vẫn thiếu một điều gì
Điều gì đó...
Bây giờ tôi mới biết
Khi tình cờ tôi nghe được tiếng chim
Tiếng chim hót...
Bên kia bờ giậu
Tiếng thì thầm đến từ cõi mênh mông
Từ không gian những tinh cầu chưa nguội
Từ cầu vồng của những ánh sao băng
Tôi bỗng nhiên...
Thoáng thấy được bóng mình
Như khuôn mặt của một người xa lạ
Vóc dáng hao gầy
Đến từ cõi trăm năm
Hồn vẫn lạnh như một loài băng tuyết
Đã đi dài nhiều vùng đất hoang sơ
Những vũ trụ không cưu mang sự sống
Hay vùng trời không dấu vết chim bay
Đã để lại biết bao nhiêu thành bại
Với niềm đau thăm thẳm những ngày vàng
Đời trĩu nặng trong trùng vây núi cấm
Hiện hữu một đời
Tựa bóng sao băng
Và tôi bỗng yêu loài cây ăn trái
Yêu cánh đồng của những sáng tháng năm
Yêu hoa dại trên bình nguyên tháng hạ
Trảng nước âm thầm
Những sáng đầu đông
Con đập nhỏ thuở đời còn chập chửng
Tiếng ve kêu như điệp khúc một đời
Rừng dương liễu của một thời cát trắng
Tiếng đạn bom dọc theo suốt hành trình
Thương Đất Quảng
Của đoạn đời tao loạn
Thương hành trình vừa bỏ lại sau lưng
Nhớ năm tháng...
Gập ghềnh hơn thác lũ
Thương một phần hiện hữu của đời tôi
Trên trang giấy nát nhàu như sóng biển
Mong manh hơn cả bọt nước từ nguồn
Và ẩm đục như một vùng sương khói
Mênh mông trôi vào những độ thu tàn
Tôi bỗng nhiên...
Thoáng thấy được bóng mình
Và hối hả thốt lên lời cảm tạ
Nhìn lên cao để được thấy mây trời
Nhìn xuống đất để tìm thêm hơi ấm
Cám ơn đời trong bước ngoặt phân vân
Hồn cúi thấp và...
Tim đi chầm chậm lại
Khi tình cờ tôi nghe được tiếng chim
Tiếng chim hót...
Bên kia bờ giậu
|
Xin tìm đọc "
LOÀI CHIM DU MỤC - Tuyển tập thơ Đông Yên
Đã phá thành trên
AMAZON.COM, Nhà sách Tự
Lực và các nhà sách VN tại Hoa Kỳ