Dong Yen Luong Tan Luc Loai Chim Du Muc
Hai chiều nghịch dấu
Đông Yên
Một dòng sông có thể chảy một chiều
Và có thể có hai chiều...
xuôi...
ngược
Một con đường có hai hướng để đi
Nhưng có lúc chỉ một chiều duy nhất
Chiều thứ ba là những lối băng ngang
Dù xuôi ngược vẫn xem như là một
Đi hay về cùng một nghĩa như nhau
Nhưng cuộc sống...
Chỉ một chiều duy nhất
Như chiếc cầu...
Chỉ có một lần qua
Nên hạnh phúc là con tàu vô định
Hành khách đi không có vé khứ hồi
Khi phía trước là chiều dài hố thẳm
Con tàu đi...
Đi trong khói sương chiều
Và trên suốt hành trình vào đoạn cuối
Những hành trang từng bước bỏ con tàu
Để về lại vùng vô minh cát bụi
Dù con người nhất quyết cứ mang theo
Thêm sức nặng và thêm phần thực thể
Trong khoảng chân không
Sinh vật về chiều
Cũng từ đó chim không về lại núi
Nước trôi đi không trở ngược về nguồn
Những dốc dựng thời gian không thấy đỉnh
Thời hoàng kim thành những áng mây chiều
Chiếc lá rụng có bay đi về cội
Nhưng ngàn năm chẳng về lại trên cành
Nhưng cuộc sống lại không là chiếc lá
Khi lìa cành cũng như thuở trên cây
Vẫn bình thản theo chiều dài vật lý
Không bận lòng
Với quá khứ...
Tương lai
Không thương tiếc những ngày xuân tươi thắm
Vẫn hồn nhiên khi sắp hết ngày hè
Và duyên dáng trong mùa thu tàn tạ
Khoe sắc vàng óng ánh thuở hoàng kim
Màu nhung lụa như trong vùng bất diệt
Định mệnh là đây
Trong bước thăng trầm
Nhìn điểm đến...
Điểm đi...
Đều vố tận
Chấp nhận thương đau
Khi giá rét lại về
Nhìn hiện hữu như chiều cao bất xác
Khi sinh ra cho đến lúc lìa cành
Có bè bạn chung trong vòng sinh tử
|
Nhưng lúc lìa đời
Đường ai có nấy đi
Không hò hẹn và không hề vương vấn
Không nợ nần với cả những trăng sao
Với khí thở
Nắng trời
Mưa những ngày nắng hạn
Gió rì rào vào những lúc trăng lên
Không sự sản...
Không hành trang bề bộn
Không hận thù và không cả tình yêu
Khi nằm xuống không có gì để mất
Không bận tâm chuyện mai một trên đời
Nhưng cuộc sống lại không là chiếc lá
Vì có khi là con lộ hai chiều
Một con lộ với hai chiều nghịch dấu
Với oan khiên chồng chất lại trong hồn
Nợ vay trả đong đày trong quá khứ
Ân oán một đời
Trút mãi không xong
Những bè bạn có khi
Giúp đời mình bay bổng
Nhưng nhiều khi...
Là khối nặng ngàn cân
Khiến cuộc sống rước thêm nhiều trọng lực
Và chung qui chỉ là đá cản đường
Và hạnh phúc có khi
Giúp tô hồng thân phận
Nhưng nhiều khi làm rĩ sét linh hồn
Nên tội ác lại bước đi từ đó
Và nhân gian mới lắm kẻ tội đồ
Không nhất thiết
"Bần cùng sinh đạo tặc"
Dùng bạc tiền, của cải để mà đo
Từ thiện ác
Sang hèn
Tốt xấu
Đến chiều dài tiến hóa của nhân gian
Không nhất thiết những nền văn minh lớn
Là thước đo tầm vóc của loài người
Không nhất thiết những giáo điều bóng bẩy
Chẳng tiềm tàng những thú tính gian manh
Vì là cõi bất toàn và bất túc
Của ta bà vốn hữu diệt hữu sinh
Điều quan trọng
Không phải là...
Giáo điều chủ nghĩa
Mà con người hữu diệt hữu sinh
Với thiện ác như hai chiều nghịch dấu
May thì nhờ
Rủi dành chịu thế thôi
Nhưng tất cả đều đi về điểm hẹn
Trên con tàu chỉ có một hướng đi
Một con lộ một chiều không bỏ dấu
Nên âm dương đều một nghĩa như nhau
Và trên suốt hành trình vào đoạn cuối
Những hành trang từng bước bỏ con tàu
Chỉ còn lại là hồi chuông báo tử
|
Xin tìm đọc "
LOÀI CHIM DU MỤC - Tuyển tập thơ Đông Yên
Đã phá thành trên
AMAZON.COM, Nhà sách Tự
Lực và các nhà sách VN tại Hoa Kỳ