Dong Yen Luong Tan Luc Loai Chim Du Muc
Loài chim "Các quan bó buộc"
Đông Yên
Nhớ Trung Sơn
Những năm dài Đất Quảng
Mỗi hè về thương xót tiếng ve kêu
Tiếng tu hú
Tiếng chim chiều gọi bạn
Đêm não nùng bìm bịp réo thâu canh
Tiếng cú gọi như canh chừng giấc ngủ
Lũ dế mèn ra rả réo thâu đêm
Cùng tiếng cuốc khơi muôn trùng ai oán
Ghi dấu một thời
Sương khói lênh đênh
Và thuở đó
Có loài chim...
Không tên không tuổi
Cả hình thù chẳng ai biết ra sao
Và màu sắc vẫn còn là bí ẩn
Vì ngày ngày chúng chỉ đậu trên cao
Trên mấy lũy tre làng sum sê nhất
Ngọn sung cao hay những cội đa già
Chúng thích nhất cây bồ đề cổ miếu
Nhưng ít người nhìn thấy chúng ở đâu
Tiếng chúng hót không làm thành giai điệu
Như loài chim ríu rít ở trên cành
Để chào đón bình minh trong nắng sớm
Hay véo von như điệp khúc tỏ tình
Cho vơi bớt nỗi u hoài tháng hạ
Thu ngắn chiều dài
Của những khoảng chân không
Tiếng chúng hót không khác lời than oán
Rất rõ ràng và khúc chiết từng âm
Cứ lặp mãi...
"Các quan bó buộc"
Như niềm đau xuyên suốt những ngày hè
Nên từ đó
Tôi thêm tầm khôn lớn
Biết trong đời còn có những loài chim
Không đơn giản chỉ là loài động vật
Chỉ sinh tồn theo thú tính bản năng
Uống khi khát
Và tìm ăn khi đói
Biết giết nhau để kiếm cách sinh tồn
Biết hà hiếp để đi trên người khác
Dùng cường quyền để áp chế nhân gian
Dùng triết lý cao siêu
Để tô hồng tội ác
|
Dùng bạc tiền để mua rẻ lương tri
Bắt lịch sử đi vào vùng tăm tối
Khiến nhân gian có mắt cũng như mù
Và chấp nhận tự do là bóng tối
Tự do là không một chút nghĩ suy
Không lựa chọn và không buồn phản kháng
Nhắm mắt qua ngày
Nín thở qua sông
Lời than oán chẳng phải vì đói khổ
Vì đạn bom hay vì những đòn thù
Mà vì ách...
"Các quan bó buộc"
Những kẻ nhân danh
Công lý
Công quyền
Đưa sự sống vào bên trong cõi chết
Biến con người thành đám thú vô tri
Dùng cơm áo biến người thành nô lệ
Lấy miếng ăn để trị quốc tề gia
Khiến xã hội thành một chuồng thú lớn
Đám đười ươi không dám nói tiếng người
Tiếng loài chim mang tên
"Các quan bó buộc"
Nên từ đó
Loài người như bé lại
Khi loài chim đã nói được tiếng người
Và loài người không dám nói tiếng chim
Và thân phận chỉ gồm hai thông số
Biết cúi đầu và bịt miệng làm thinh
Mang xiềng xích vô hình trong tim óc
Để san bằng bóng tối với bình minh
Rồi sự sống chẳng khác gì cái chết
Khi thị thành và đồng cỏ như nhau
Người và thú chỉ khác nhờ manh áo
Khép lại chu kỳ
Thuyết Tiến Hóa Darwin
Nên về sau
Suốt đoạn đời khôn lớn
Tôi thường mơ sẽ có được một ngày
Tìm về lại vùng Trung Sơn Đất Quảng
Để nghe chim ríu rít những ngày hè
Tiếng tu hú
Tiếng chim chiều gọi bạn
Nghe vành khuyên
Hát khúc tỏ tình
Thôi điệp khúc
"Các quan bó buộc"
Để tháng năm sẽ thắm những vườn hồng
Mùa trái ngọt lại về trên Đất Quảng
Hương hoa cau ngan ngát những chiều vàng
Mùa lúa nếp xanh trời trong tháng hạ
Để ngày mai theo nước ngược về nguồn
|
Xin tìm đọc "
LOÀI CHIM DU MỤC - Tuyển tập thơ Đông Yên
Đã phá thành trên
AMAZON.COM, Nhà sách Tự
Lực và các nhà sách VN tại Hoa Kỳ