Dong Yen Luong Tan Luc Loai Chim Du Muc
Hai bóng người trên lưng đồi
Đông Yên
Đầu đời tôi là những cụm mây mù
Ba con chó nhà tôi đều bị bắn
Báo hiệu cho tôi
Cuộc chiến đã bắt đầu
Nhưng cuộc chiến với tôi không là giặc
Vì kẻ thù nếu có...
Hẫy còn xa
Cuộc chiến đó là những tên đồ tể
Xông vào vườn giết bầy chó nhà tôi
Khói lửa chiến chinh
Bạo tàn khốc liệt
Nhưng đâu bằng những dòng lệ trong tôi
Mất đàn chó như mất thời thơ dại
Mất dấu mặt trời
Mất hết cả trăng sao
Mất ánh sáng và không gian huyền ảo
Tháng ngày dài như những khoảng chân không
Cũng từ đó cha tôi buồn hơn đất
Khi nhìn tôi nước mắt vẫn lưng tròng
Thương đàn chó càng thương con hơn nữa
Rồi đạn bom chúng tôi phải lên đường
Cũng từ đó chúng tôi vào hiện hữu
Tham dự rủi may
Sinh tử dọc hành trình
Như dốc đứng không bao giờ thấy đỉnh
Mây cứ mù xuyên suốt những tháng năm
Trên cùng khắp những đường mòn vũ trụ
Tôi theo cha đi cuối đất cùng trời
Đi đến tận
Những biên thùy không gian đang bỏ trống
Của rừng thiêng
Núi cấm
Thảo nguyên
Của bão lửa cháy trong từng giấc ngủ
Núi chập chùng và sông nước mênh mông
Cũng từ đó cuộc đời như thần thoại
Tôi theo cha
Hai chiếc bóng trên đồi
Hai chiếc bóng cứ đi về vô tận
Phiên khúc đầu đời
Biển rộng trời cao
Như phóng ảnh từ biên thùy xa lạ
Với hành trang là mưa nắng bốn mùa
Là gió cát mịt mùng như sa mạc
Dọc đường dài
Dài hơn cả thời gian
Dài hơn cả...
Chiều dài lịch sử
Rồi từ đó cha tôi
Đã thôi buồn như đất
Tôi theo cha
Hai chiếc bóng trên đồi
|
Hai chiếc bóng cứ đi về vô tận
Nhìn sao hôm và nhìn Dải Ngân Hà
Nhìn sao chổi băng trong trời mà bước
Bom đạn ngày ngày
Rải dưới bàn chân
Và xương máu trở thành như điệp khúc
Phiên khúc đầu đời
Dấu ấn ngàn năm
Rồi từ đó
Chúng tôi vào hiện hữu
Với hành trang là nỗi nhớ Thu Bồn
Thương Đất Quảng
Duy Xuyên
Trà Kiệu
Biền dâu xanh của mấy thuở tơ tằm
Màu thăm thẳm hàng keo xanh cuối hạ
Nong kén vàng phơi trong nắng bình minh
Nương khoai chói và sắc hoa màu tím
Màu tím đi dài
Theo nỗi nhớ trăm năm
Nương khoai chói của một thời thơ dại
Nẽo u hoài thuở bóng mát cây cao
Thuở mây trắng của mùa trăng tháng hạ
Chiều lên cao trên những ngọn bạc hà
Rồi từ đó
Trăng thôi về tháng hạ
Trời thôi xanh trên những ngọn bạc hà
Và mây trắng đã tan thành lửa khói
Ngày về đâu...
Và năm tháng về đâu
Dòng sông cũ
Con đò chiều heo hút
Giậu đinh lăng và những bãi cát bồi
Đình làng cũ cội đa già ngày cũ
Đám bắp ơ hờ
Bên mấy cây rơm
Cũng từ đó
Tôi thành loài nhạn trắng
Đi theo cha
Hai chiếc bóng trên đồi
Hai chiếc bóng cứ đi về vô tận
Xóa tiền thân để thêm cánh mà bay
Ngày theo gió
Đêm nhìn Sao Bắc Đẩu
Đếm tuổi đời bằng những đỉnh non cao
Đo thân phận bằng những mùa gió lớn
Ghi chép đời mình
Trên những áng mây bay
|
Xin tìm đọc "
LOÀI CHIM DU MỤC - Tuyển tập thơ Đông Yên
Đã phá thành trên
AMAZON.COM, Nhà sách Tự
Lực và các nhà sách VN tại Hoa Kỳ