Dong Yen Luong Tan Luc Loai Chim Du Muc
Bóng người trong đêm trên chiếc cầu gãy
Đông Yên
Khi lịch sử viết những dòng rất nhỏ
Vũ trụ nầy đến từ cõi chân không
Và sự sống không cần ai trả giá
Nhận hay không đều một nghĩa như nhau
Những thuộc tính có thể nhiều sai biệt
Những phạm trù có thể khác nhau xa
Điểm qui chiếu đổi dời như thiên thạch
Như bóng người vẫn xuất hiện hằng đêm
Vờn theo gió trên thân cây cầu gãy
Khóc dòng sông và oán trách thủy triều
Khóc trận lũ đầu thu
Khóc mưa phùn tháng chín
Thương đàn cò mỗi sáng hướng về nam
Để chiều xuống lại phải về phương bắc
Thêm một ngày thêm một nỗi chia xa
Rồi hạnh phúc cũng như cây cầu gãy
Với bóng người vẫn xuất hiện hằng đêm
Và lịch sử lại đi vào bóng tối
Các trang sau thuộc những đám cầm cờ
Phiên bản mới bắt đầu tanh mùi máu
Phố thị năm xưa
Nay đầy lũ chuột đồng
Màu rắn độc thay cho màu áo trận
Tiếng thét kênh kênh thay cho tiếng nhạc vàng
Theo điệu vũ của một bầy chim vẹt
Nhuộm xám tương lai
Với ngôn ngữ đầm lầy
Đốt tim óc khiến người thành tĩnh vật
Theo bản năng của loài thú săn mồi
Chưa muốn ngủ để chờ cơn đói tới
Dù bây giờ chúng đã được ăn no
Và lịch sử lại đi vào bóng tối
Thương đàn cò mỗi sáng hướng về nam
Để chiều xuống lại phải về phương bắc
Lũ mặt ngựa đầu trâu
Của tiền như núi
Núp bóng văn minh để bán rẻ linh hồn
Dâng cho quỉ để xua người ra biển
Cả giang sơn nay thành vật tế thần
Lũ chúa đấtVới linh hồn vấy máu
Dùng nhân gian như một chốn buôn người
|
Khi óc chúng đã chứa đầy dòi bọ
Miệng cứ gào những giá trị văn minh
Nhưng thực chất
Chúng là loài rắn độc
Kissinger
Nixon
Và những đàn thảo khấu
Hãy bước ra khỏi ánh sáng mặt trời
Cho trái đất bớt đi mùi xú uế
Lũ ma vương và những đám tội đồ
Ngày phán xét dù hôm nay chưa đến
Nhưng oan khiên đã che dấu mặt trời
Ngày sẽ tắt với hồi chuông báo tử
Đêm sẽ dài vô tận với ngàn sau
Khi thế giới cùng đi về điểm hẹn
Trên hành trình có kẻ trước người sau
Loài sâu bọ sẽ dành đi phía trước
Khi không còn hạnh phúc phía sau lưng
Đám đội đô la
Đám cầm cờ đỏ
Miệng chúng tung hô
Chủ nghĩa
Nhân quyền
Vô sản
Tự do
Khi trái đất chỉ còn là ngôi mộ
Và bốn bề đều nghiệt ngã như nhau
Khi nước uống cũng không còn uống được
Khi khí trời toàn hơi độc hơi cay
Nhìn bốn phía
Tội đồ
Thảo khấu
Vẫn rập rình toan tính hại đời ta
Dù vẫn biết
Đấy, hồi chuông báo tử
Rồi lịch sử lại đi vào bóng tối
Thương đàn cò mỗi sáng hướng về nam
Để chiều xuống lại phải về phương bắc
Thêm một ngày thêm một nỗi chia xa
Rồi hạnh phúc cũng như cây cầu gãy
Với bóng người vẫn xuất hiện hằng đêm
|
Xin tìm đọc "
LOÀI CHIM DU MỤC - Tuyển tập thơ Đông Yên
Đã phá thành trên
AMAZON.COM, Nhà sách Tự
Lực và các nhà sách VN tại Hoa Kỳ