Dong Yen Luong Tan Luc Loai Chim Du Muc
Tháng Sáu đi, về qua Bảo Lộc
Đông Yên
Viết cho Mậu Quế
Trên những trang thơ
Tôi viết gởi người tình
Vào những dịp về hè qua Bảo Lộc
Có nhạc vàng những ca khúc Trúc Phương
Có “Bóng Nhỏ Đường Chiều”
Mà em thường yêu thích
Có mùi hương như hoa bưởi ngày hè
Và trên hết
Có vùng trời Bảo Lộc
Miền Địa Đàng của rừng núi
Thảo nguyên
Và trên hết...
Có con đèo Bảo Lộc
Vòng tay ôm Đà Lạt với Sài Gòn
Và Tháng Sáu
Đi, về qua Bảo Lộc
Hoa cà phê hương tỏa chín tầng trời
Phủ mặt đất ru hồn về xứ lạnh
Cõi trời xanh
Mây trắng
Đồi thông
Có dĩ vãng
Của một nền văn minh... đã tắt
Những chiều vàng còn đọng đỉnh Lâm Viên
Và Tháng Sáu
Đi, về qua Bảo Lộc
Nhớ tranh xưa “Bóng Nhỏ Đường Chiều”
Mà em vẽ cho ngay mai không đến
Vì thiên đường tôi đã lỡ buông tay
Để cho gió cao nguyên thành bão táp
Để bốn mùa sương trắng phủ quanh tôi
Và không đến ngày mai như đã hẹn
Vùng trời nào đã xé nát tim tôi
Xin cúi mặt như một đời lầm lủi
Mưa trên ngàn và sóng réo đại dương
Rừng thông lạnh
Lạnh thêm vì nghiệp chướng
Những ngày buồn còn đọng đỉnh Lâm Viên
Mây cứ trắng
Trắng lưng Đèo Bảo Lộc
Sương cứ mù trên Thung Lũng Tình Yêu
|
Ngày vàng vọt trên ven Hồ Than Thở
Mưa về đâu
Và nắng đã về đâu
Để sương khói phủ trên đường tôi bước
Để hồ chiều mong ngóng mãi bình nguyên
Để Đà Lạt lại đi về thiên cổ
Nửa trái tim
Và một nửa linh hồn
Của những kẻ đã đi vào huyền thoại
Của hàng dương soi bóng ngủ ven hồ
Và em đã ra đi từ dạo đó
Em đi rồi
Nắng tắt thác Gouga
Rừng đã lạnh
Lạnh thêm vì nỗi nhớ
Ngày tháng thêm dài
Trên đường đến Pongour
Datanla
Tuyền Lâm
Và Đèo Chuối
Thông chập chùng khi qua khỏi thác Prenn
Mỗi dốc đứng như gia tăng tần số
Của lao lung vàng vọt suốt một thời
Thời sương khói lênh đênh vào thân phận
Khi lên đèo tôi nhìn được chính tôi
Vì hơi lạnh tăng dần theo đường dốc
Tăng màu xanh vời vợi của bầu trời
Trời thần thoại của đoạn đời thần thoại
Mimosa...
Vàng trong nắng lụa vàng
Hỡi Xứ Lạnh của ngàn năm mây trắng
Xứ Anh Đào thần thoại của ngày xưa
Của hạnh phúc đã vụt tầm tay với
Của thiên đường đã thành cõi trăm năm
Mỗi dốc đứng như gia tăng tần số
Tần số nào đã giam hảm tim tôi
Khi hơi lạnh tăng dần theo đường dốc
Hay tăng dần nghiệp chướng của đời tôi
Cùng dốc đứng quanh co và thăm thẳm
Và rừng thông sừng sững đứng trăm năm
Và Tháng Sáu
Đi, về qua Bảo Lộc
Nhớ tranh xưa “Bóng Nhỏ Đường Chiều”
Mà em vẽ cho ngay mai không đến
|
Xin tìm đọc "
LOÀI CHIM DU MỤC - Tuyển tập thơ Đông Yên
Đã phá thành trên
AMAZON.COM, Nhà sách Tự
Lực và các nhà sách VN tại Hoa Kỳ