Dong Yen Luong Tan Luc Loai Chim Du Muc
Loài chim du mục
(Phiên khúc I)
Đông Yên
** Anh Lực à, buổi sáng nay ngồi đọc bài thơ "Loài chim du mục " cảm thấy ngay đựơc cái êm đềm cuả quê hương Anh ngày xưa, của những mối tình đơn sơ thuở học trò. Mình đọc ngay cho bà xã nghe...hai đứa đều thích thú, vì ...thơ của Anh rất gần với tụi này, tự nhiên và rất chuẩn, giản đơn nhưng rất thấm, đọc là hiểu ngay, ( nhưng không chắc là hiểu hết ý của Tác giả ?!) . Thông cảm với..người, mãi mãi mang thân phận "kẻ đẩy đá lên đồi"... Rất khâm phục anh,về tính cần cù , kiên nhẫn, đã vượt thắng nhiểu trở ngại... Nay, Anh đã đẩy được khá nhiều những tảng đá lên đỉnh đồi rồi, mong rằng anh có giờ nghỉ ngơi, nhìn lên bầu trời xanh thẳm, có những áng mây trắng bay qua...khỏi ngó xuống chân đồi nửa.
Mong lắm thay.
Chào Anh. - GdMinhien.
( TB. Viết cho Anh có mấy hàng, mà sao... khó quá...Mong Anh Lực thông cảm.
)
- Đinh Văn Hiện
Chúng tôi đến từ ngày đầu cuộc
chiến
Từng lên non, xuống biển suốt bốn
mùa
Mang tim, óc của loài chim du mục
Đo đường dài bằng hai bước
chân chim
Chúng tôi bước như loài chim cánh cụt
Nhìn đạn bom như gió thổi trên ngàn
Nhìn đói rách như những ngày sóng lớn
Như đêm đen không thấy bóng trăng về
Chúng tôi đã đi dài theo cuộc chiến
Nháp đời mình trên những chiếc lá xanh
Nhờ ánh sáng từ những đàn đom đóm
Không dùng thơ để sơn phết đời mình
Không dùng mực để ghi niềm uất hận
Giữ nụ cười cho thật sáng trong tim
Dù hiện tại đầy
những vùng dông tố
Mang trên vai bao món nợ nhọc nhằn
Nợ cha mẹ, nợ thầy, nợ bạn
Nợ đạn bom và nợ cả quân thù
Thương tuổi dại những năm
dài thung lũng
Nhớ chiều vàng đọng trên đỉnh
non cao
Nhớ tháng ba khi cuốc gọi vào hè
Ngày ấm lại với Trường Sơn
mây trắng
Tuổi thơ vàng bìm bịp gọi thâu đêm
Rìa nước mặn nuôi một đời
khôn lớn
Rặng thông gầy trơ ngọn những
ngày đông
Niềm chua xót
Những mảnh đời ủ mục
Trôi xuôi nguồn theo trận lũ đầu
đông
Chúng tôi đến từ ngày đầu cuộc
chiến
Lửa phủ trên đầu
Và lũ cuốn dưới chân
Lệ và máu ăn sâu từng thớ óc
Mưa trường giang và nắng cháy xuyên
mùa
Hồn băng giá qua những mùa dông bão
Tháng năm dài chôn chặt giữa rừng
thiêng
Chúng tôi khổ nhưng lòng không chút hận
Và hành trang chỉ như rạ trên đồng
Rong dưới nước và rêu trên bờ
đá
Cây trên ngàn và gió lộng bình nguyên
Sương đầu núi
Mây vàng thung lũng
Nước trường giang
Sóng réo đại
dương
Những thông số nối dài trong vô thức
Như dòng sông nối tiếp những con
tàu
Như hoang mạc trải dài trong huyết
quản
Những thôn nghèo ngủ dưới bóng mù
u
Ngày tháng lạnh như con đường
sỏi đỏ
Đời đơn sơ như những
cánh côn trùng
Chúng tôi đã đi dài theo cuộc chiến
Chữ nghĩa vào đời
Đổi bằng máu và xương
Bằng đói rách
Đạn bom
Khói lửa
Tuổi học trò phủ ngập bụi
và tro
Và hạnh phúc như thú hoang đồng cỏ
Biết đội trời
Đạp đất
Để mưu sinh
Khi chưa chết cứ tin mình bất tử
Có hôm nay ắt sẽ có ngày mai
Có rau cháo
Trăng sao
Bình minh và nắng ấm
Có trời xanh ắt sẽ có tương
lai
Nên tôi tiếp đi dài theo cuộc chiến
Dù hôm nay chẳng khác mấy hôm qua
Và ngày mai cũng không gì mới lạ
Ngoài cõi buồn của một thuở vong
thân
Chúng tôi đi
Đi suốt cuộc hành trình
Và đã sống những ngày buồn thăm
thẳm
Như rong rêu
Như cỏ dại trên đồng
Đong ngày tháng với hãi hùng lửa đạn
Với bụi đường
Gió cát
Chia xa
Thảo nguyên ơi
Của loài chim du mục
Rừng núi chập chùng
Thung Lũng
Đèo cao
Những ngày tháng mây đen vần vũ
Mưa đầy trời và sấm sét từng
đêm
Đói rã ruột những ngày hè khô héo
Nứt thịt da khi gió bấc lại về
Chúng tôi đã đi dài theo cuộc chiến
Như sao băng xuôi ngược khắp
trong trời
Không muốn biết
Giáo điều
Chủ nghĩa
Chẳng bận tâm những dối trá con
người
Hồn vẫn sáng trên tinh cầu hỗ phách
Tuổi thơ vàng như những cánh vàng
anh
Quảng Nam ơi
Lửa khói đầy trời
Nơi sinh trưởng những loài chim du
mục
Với bạt ngàn cát trắng đồng
chua
Hè lửa đốt
Đông mịt mùng bão tố
Thu âm thầm sương khói của Trường
Sơn
Xuân về muộn để rồi tàn hối
hả
Hạnh phúc đi, về
Như một thoáng chiêm bao
Chúng tôi bước trên biên thùy hiện hữu
Nơi những thiên hà
Sắp sửa phải chia tay
Những tinh tú đang lùi trong bóng tối
Những cầu vồng mất hết điểm
giao thoa
Nên đâu biết chúng tôi còn hay mất
Dấu mặt trời đã rời bỏ
chúng tôi
Ánh trăng xưa vàng vọt cũng không
còn
Mọi vết tích tiền thân đều
bay biến
Hành tinh xưa như một bãi hoang tàn
Như vĩnh viễn chìm sâu trong vô thức
Và thời gian không có quá một chiều
Không bến đậu cho loài chim du mục
Nên muôn trùng vời vợi những chia phôi
Và trên suốt quảng đời xuôi ngược
đó
Hạnh phúc vun trồng
Chỉ là khoảng chân không
Mọi vết tích tiền thân đều
bay biến
Hành tinh xưa như một bãi hoang tàn
Như vách đá trơ thân cùng biển cả
Như mây bay không có chốn trở về
Chúng tôi đến từ ngày đầu cuộc
chiến
Từng lên non xuống biển suốt bốn
mùa
Mang tim, óc của loài chim du mục
Từ bình nguyên cho đến tận non xanh
Từ hải đảo đến cuối
trời sa mạc
Những dòng sông và những suối cùng đèo
|
Những con lộ chạy dài trong tiền
sử
Những đồng bằng nay thành những
đại dương
Chúng tôi đến
Để cùng đi với gió
Với mây ngàn
Và bom đạn sau lưng
Khi phía trước chưa đi vào hiện hữu
Nơi không gian chưa có một khởi đầu
Trời và đất chưa đi vào khái
niệm
Ngày và đêm chưa biết có hay không
Và sống, chết hãy còn chưa định
nghĩa
Khi tâm hồn vời vợi những địa
danh
Nghe diễm ảo như từ trong thần
thoại
Những địa danh gấm vóc của
một thời
Như dấu ấn của ngàn năm Đất
Quảng
Những vùng trời sưởi ấm tuổi
thơ tôi
Với ánh sáng của không gian huyền hoặc
Như từ thời vũ trụ mới
khai nguyên
Khi trái đất đầy hoa thơm cỏ
lạ
Cha ông tôi
Từng xuống biển lên nguồn
Từng xông trận
Những công thần lập quốc
Từ Nghệ An vào đến Phú Yên
Dựng bờ cõi
Xây thành đắp lũy
Đưa mặt trời về lại với
nhân gian
Thắp trái đất với muôn ngàn tinh
tú
Để Trường Sơn
Rồi sẽ hóa thành rồng
Và đại ngạn Sông Thu thành chín cửa
Đưa mùa xuân về trong nắng lụa
vàng
Cha ông tôi
Những công thần lập quốc
Những tiền nhân
Từng đội đá vá trời
Viết lịch sử bằng dời sông
xẻ núi
Gầy dựng cơ đồ
Qua bão lửa thời gian
Nơi họ đến
Bây giờ tôi sẽ đến
Nhưng không vào những thế giới không quen
Chúng tôi đã thành loài chim du mục
Đi vào đời bằng những lối đi riêng
Không cần biết những đường ranh tốt, xấu
Không tham gia hợp tấu của con người
Không thỏa hiệp
Không bao giờ thỏa hiệp
Dù bây giờ hay mãi đến mai sau
Không chấp nhận
Những gì đang hiện hữu
Hỡi loài người
Ta là kẻ vong thân
Và tự biết mình chỉ là tro bụi
Phạm lời nguyền ngay từ thuở sơ sinh
Nên quá khứ
Tương lai
Và hiện tại
Bàn tay nào đã đánh cắp của ta
Và từ đó ta làm thân du mục
Suốt trăm năm xuôi ngược với mây ngàn
Gom bão tố trong hành trang tuổi dại
Không hiện thân như giá trị trong đời
Và lêu lổng đến khi rời dương thế
Sẽ xuôi tay để trả lại cho người
Những hạnh phúc mà ta từng đánh cắp
Khiến nhân gian nuôi mãi tiếng thì thầm
Nên từ đó ta làm thân du mục
"Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi"
Chúng tôi bước như loài chim cánh cụt
Đo đường dài bằng hai bước
chân chim
Quảng Nam ơi
Những mùa thu lá đổ
Rừng bông lau thắp sáng những chân đồi
Hương ngào ngạt trên rừng chồi
trảng chổi
Những truông dài thăm thẳm nắng
thủy tinh
Mơ sim chín trên đồi sim tháng sáu
Mơ chà là
Trĩu trái ngọt trên non
Hoa cau nở để vườn thêm mật
ngọt
Hàng chè tàu e ấp dưới lùm tre
Hương hoa bưởi trong bình minh nắng
ấm
Trăng lên cao reo những ngọn bạc
hà
Chúng tôi bước
Theo sương mù tháng chín
Theo tiếng ve rả rích những ngày hè
Theo mây trắng lênh đênh
Trong khói mù bom đạn
Tang tóc đầy trời
Phủ nỗi chia xa
Chúng tôi đến từ ngày đầu cuộc
chiến
Mang niềm đau khi giã biệt Thu Bồn
Xa Non Trượt
Kỳ Lam
Phong Thử
Biền dâu xanh và những dậu chè tàu
Nương khoai chói
Cụm sầu đông trước ngỏ
Hàng keo già tiếp bóng lũy tre xanh
Đình làng xưa và màu hoa gạo đỏ
Từ biệt Đông Yên
Và những sáng dâu tằm
Thương Non Trược
Hàm Rồng Đất Hứa
Thương khói lam chiều
Đất Mẹ Duy Xuyên
Chúng tôi bước
Như đi trong tiềm thức
Mùi đinh lăng theo suốt cuộc hành
trình
Tiếng nhái gọi khơi muôn trùng nỗi
nhớ
Đêm không đủ dài
Để vơi nỗi điêu linh
Và thế giới
Chỉ hai màu đen trắng
Màu trung gian là những bóng hình ma
Là ảo ảnh của đoàn người
bất hạnh
Đi bên lề hiện hữu lẫn thời
gian
Dù nước mắt đã nhiều hơn
biển cả
Và thịt xương
Pha lẫn với bụi đường
Chúng tôi bước
Như đi trong thần thoại
Khuất nẻo mặt trời
Khuất bóng mây bay
Ngày sẽ tắt
Rồi cuồng phong sẽ dậy
Những thiên hà đến lúc sẽ chia xa
Chúng tôi đến cả muôn ngàn quần
thể
Và cuối cùng vẫn là cõi chân không
|
Xin tìm đọc "
LOÀI CHIM DU MỤC - Tuyển tập thơ Đông Yên
Đã phá thành trên
AMAZON.COM, Nhà sách Tự
Lực và các nhà sách VN tại Hoa Kỳ