Khi sa cơ lỡ vận
Khi số phận và con người ruồng bỏ,
Tôi than thân như kẻ đứng bên lề
Dù tôi khóc trời chẳng buồn nghe thấy,
Tôi nhìn tôi, nguyền rủa số phận mình,
Mơ làm kẻ giàu sang và danh vọng,
Nhiều bạn bè như họ đứng vây quanh,
Tài như họ và tự do như họ.
Tôi ngán ngao với hạnh phúc từng quen.
Nhưng trong lúc than thân và trách phận,
Nghĩ đếm em, rồi phiền muộn tan đi
Như chiền chiện bay lên trong nắng sớm
Hát lên trời từ đất tối âm u;
Và hạnh phúc cùng tình yêu trở lại
Đâu cần gì đổi cảnh sống như vua.