Miền Bất Diệt
Tử Thần gọi nhưng tôi không dừng được –
Nên ông dừng, tử tế mời tôi lên –
Xe chỉ có chúng tôi và Thần Bất Tử.
Chúng tôi đi chầm chậm - chẳng gì nôn
Và tôi gác mọi việc làm dang dở
Gác thời gian giải trí của riêng tôi,
Chỉ vì muốn chìu ý Ngài Phong Nhã -
Chúng tôi qua trường học lúc giờ chơi
Khi chuông réo, trẻ con ùa tua tủa –
Chúng tôi qua những đồng lúa chín vàng –
Qua khi mặt trời đang lặn xuống –
Hay mặt trời đang qua mặt chúng tôi –
Sương xuống lạnh khiến toàn thân run rẩy
Khi trên mình chỉ áo mỏng, khăn sô –
Chúng tôi đứng trước căn nhà có vẻ
Như một gò đất mới nổi phình lên –
Mái không thấy – nóc chìm sâu trong đất –
Thì ra đây – bao thế kỳ qua rồi
Sao tôi thấy như mới vừa hôm trước
Tôi lần đầu suy đoán ngựa cùng xe
Đang từng bước đi về Miền Bất Diệt -