Bóng Giai Nhân
Nàng lộng lẫy bước đi như đêm tối
Đêm không mây và trời rất nhiều sao
Và tất cả tinh hoa của sáng,
Đồng quy vào trong mắt, dung nhan em:
Thành ánh sáng dịu hiền và êm ả
Hài hòa hơn loài ánh sáng của ngày.
Nếu thay đổi hai thành phần sáng, tối,
Sẽ không còn loại nhan sắc không tên
Vờn trong bóng theo từng làn tóc xỏa,
Hay lung linh sáng tỏa khắp mặt nàng;
Nguồn ánh sáng từ tâm hồn bình lặng
Cõi thân yêu, thuần khiết của giai nhân.
Và trên má, trên mày, trên da mặt,
Những nụ cười rạng rỡ rất phân minh,
Rất bình lặng, nhu hiền và thu hút,
Gợi bao điều thánh thiện ở trong tâm,
Vùng tỉnh mịch một tâm hồn tỉnh mịch,
Một tình yêu thánh thiện ngự trong hồn!