COPYRIGHT |
Xin lưu ý: Công trình Edgar Allan Poe Thơ Tuyển Tập không phát hành trên Amazon, Barnes & Noble và các nhà sách như thường lệ. Đỉnh Sóng sẽ nhận đơn đặt hàng trực tiếp với số lượng tối thiểu từ 50 ấn bản trở lên (không bán lẽ). Giá cả (và bản quyền) có thể thượng lượng qua email: dinh-song@outlook.com.
Edgar Allan Poe ra đời ngày 19/01/1809 tại Boston, Massachusetts. Cha mẹ của Poe đều là những diễn viên sân khấu, và qua đời khi nhà thơ chưa đầy 3 tuổi. Công trình biên tập, thi ca, và phê bình của Poe có một ảnh hưởng sâu rộng trên văn học Hoa Kỳ và thế giới. Các truyện ngắn của ông đặt để ông như một trong những người sản sinh ra cả hai thể loại tiểu thuyết kinh dị và trinh thám giả tưởng. Các nhà sưu tập gọi ông là kiến trúc sư truyện ngắn hiện đại.
Ông còn là một trong những nhà phê bình đầu tiên chủ yếu tập trung vào hiệu quả của văn phong và cấu trúc trong một công trình văn học. Do đó, ông đã được xem như một nhà tiên phong của phong trào “nghệ thuật vị nghệ thuật (art for art’s sake).” Các nhà văn thuộc trường phái tượng trưng của Pháp như Mallarmé và Rimbaud tuyên bố ông là một người tiên phong văn học (literary precursor). Charles Baudelaire đã bỏ ra gần 14 năm để dịch các công trình của Poe sang tiếng Pháp. Ngày nay, Poe được tưởng nhớ như một trong những nhà văn Hoa Kỳ đầu tiên trở thành một khuôn mặt hàng đầu trong văn học thế giới.
Ý hướng tự xác định của ông là công thức hóa những lý tưởng thuần túy nghệ thuật trong một môi trường mà ông cho là quá quan tâm đến giá trị thực dụng của văn học, một khuynh hướng được ông mô tả là “heresy of the Didactic (tà đạo mô phạm).” Trong khi vai trò của Poe đòi hỏi những điều kiện tiên quyết về tinh thần thẩm mỹ thuần túy, chủ tâm của ông về quy thức văn chương trực tiếp đi liền với những lý tưởng triết học của ông: nhờ cách xử dụng ngôn ngữ có tính toán, mặc dù không mỹ mãn cho lắm, người ta vẫn có thể diễn đạt một khái niệm về chân lý nào đó và điều kiện chủ yếu của hiện hữu con người.
Trong khi Poe thường nổi tiếng nhất về truyện ngắn, thơ vẫn là sở thích lớn nhất của ông, một bộ môn mà ông bắt đầu viết trong thời thanh niên của ông. Những bài thơ đầu tiên của ông cho thấy ảnh hưởng của các nhà thơ lãng mạn Anh như Lord Byron, John Keats, và Percy Bysshe Shelley, nhưng báo hiệu xu thế thơ về sau của ông thể hiện một cái nhìn chủ quan và một nhãn quan siêu thực, bí ẩn. Công trình Edgar Allan Poe Thơ Tuyển Tập giới hạn vào những bài thơ nổi tiếng nhất của Edgar Allan Poe. |
** Những bài thơ chính trong Tuyển Tập
The Bells" (113 dòng) -" TheRaven" (108 dòng) - " Ulalume" (104 dòng) - " The City in the Sea" - " The Haunted Palace" - " The Valley of Unrest" - " Alone" - " To Helen" - " Lenore" - " The Sleeper" ... |
“ALONE” là một trong những bài thơ ngắn, đồng thời là một trong những bài thơ nổi tiếng nhất của Edgar Allan Poe, thậm chí là một trong những tuyệt tác của thi ca Hoa Kỳ.
Bài thơ được viết vào tháng 3/1829, khi Allan Poe mới 20 tuổi, và vẫn nằm trong bóng tối suốt 50 năm, để cuối cùng nhìn thấy ánh sáng vào năm 1875. Đó chẳng khác nào một kho báu được giấu kín trong lòng đất suốt 50 năm.
“Alone” diễn đạt những cảm nghĩ của Allan Poe về thân phận lẻ loi và đơn độc, trong đó nhà thơ tự thấy mình khác xa tha nhân, hay ít nhất khác xa những người mà ông quen biết. Chủ thể dường như đang sống trên một hải đảo. Ông không thể chấp nhận thế giới của con người, không thể nhìn theo cách nhìn của họ, không thể ăn cùng mâm, ngồi cùng chiếu, đi cùng đường và tắm nước cùng ao với họ, vui buồn theo họ, và hát cùng một giọng với họ. Nét khác biệt đó đã trở thành một phần quan trọng trong danh tánh của nhà thơ. Nếu không có khác biệt thì khó lòng có sáng tạo và vũ trụ nói chung cũng khó lòng hiện hữu. Bài thơ cho thấy phần lớn thế giới hữu hình không thuộc về ông và đặt để ông vào một tình trạng vong thân tuyệt đối. Mặc du được mô tả là huy hoàng rực rỡ, thiên nhiên vật lý trở nên xa lạ và thù nghịch, thậm chí đã biến cuộc đời ông thành một cuộc đời bão tố nhất. Trong khi vùng trời của con người xanh tươi và yên ổn thì hướng nhìn của ông lại đầy ma quái. Phải chăng đó là một bí mật tuyệt đối nằm dưới đáy tận cùng của vùng thiện/ác? Phải chăng bí mật đó hiện hữu để trói buộc nhà thơ, nhưng trói buộc vào cái gì thì đó là lãnh địa khó thăm dò của chính bài thơ, tùy thuộc vào lối cảm nhận của người đọc. Nói đến trói buộc tức là nói đến thoát ly, và thoát ly cái gì thì đó còn là một bí mật khác. Và thoát ly đôi khi đồng nghĩa với nổi loạn và phản kháng. Tóm lại, “Alone” là bài thơ Độc Hành và độc đạo. Nhà thơ bị quẳng vào đời như bị quẳng vào một thế giới xa lạ và ruồng bỏ, dường như hoàn toàn trống vắng đối trước hiện hữu của chính chủ thể. Và chính hiện hữu đó cũng trở nên phi lý, vì được mô tả như một món quà cho không nhưng dứt khoát không có tự do theo nghĩa siêu hình và siêu lý, bị trói buộc từ mọi phía và mọi nơi. Lối thoát duy nhất cho hoàn cảnh phi lý đó có thể không gì hơn là một góc trời nhỏ, rất nhỏ của mây đen và chối bỏ mà con người không đặt chân đến.
Và, (trong lúc trời xanh phần còn lại),
Hướng tôi nhìn mây tạo một hình ma. |
ALONE
From childhood's hour I have not
As others were—I have not seen As others saw—I could not bring My passions from a common spring— From the same source I have not taken My sorrow—I could not awaken My heart to joy at the same tone— And all I loved—I loved alone— Then—in my childhood—in the dawn Of a most stormy life—was drawn From every depth of good and ill The mystery which binds me still— From the torrent, or the fountain— From the red cliff of the mountain— From the sun that round me rolled In its autumn tint of gold— From the lightning in the sky As it passed me flying by— From the thunder and the storm— And the cloud that took the form (When the rest of Heaven was blue) Of a demon in my view— |
ĐỘC HÀNH
Từ thuở bé Tôi không như người khác Không thấy điều họ thấy – và không Không ham muốn theo thói đời ham muốn, Đi cùng đường và tắm nước cùng ao. Tôi không thể khiến tim ca cùng giọng. Yêu điều gì cũng chỉ một mình yêu. Rồi từ thuở – thuở bình minh tuổi dại Của một đời bão tố nhất – hiện lên Từ dưới đáy của chính vùng thiện, ác Bí mật nào vẫn trói buộc đời tôi. Từ dòng thác hay từ con suối nhỏ, Từ núi cao, sườn núi đỏ trên cao Từ ánh nắng chung quanh tôi rộn rã, Từ nắng thu vàng Rực rỡ quanh đây Từ tia chớp xanh lòe bay trước mặt, Từ phong ba và sấm sét bão bùng – Và, (trong lúc trời xanh phần còn lại), Hướng tôi nhìn mây tạo một hình ma. |