Sự tích một cuộc đời
"Túp Lều Người Ho Lao" trích ra từ tuyển tập thơ
"Loài Chim Du Mục" của Đông Yên. Bối cảnh bài thơ là Thầy Tư Quán, thầy giáo một thời của tác giả trong chín năm ly loạn tại Liên Khu Năm, Quảng Nam.
Khi biết căn bệnh không còn phương cứu chữa, nhân vật trong bài thơ đã tự cách ly với loài người trong một túp lều tranh nhỏ trong một góc vườn nhỏ nằm sát đường tàu lửa xuyên Việt bị phế bỏ về hướng tây và Quốc Lộ 1 cũng bị phế bỏ về hướng đông, không có một sự sống nào đáng kể ngoài cát trắng với sức nóng như nung ngày hè và lạnh giá ngày đông.
Nhân vật đã tự kết liễu đời mình vào tháng 4/1954, sau nhiều năm trực diện với định mệnh. Đó là một dạng cảm thức thất bại, vừa bi đát vừa bạo động với hình ảnh một con người bó tay trước định mệnh và tự dùng giao bào cắt đứt mạch máu nơi cổ tay để từ biệt dương gian.
- Đỉnh Sóng