“Ngày Đình Chiến" vào năm 1954 lý ra là kết thúc Chiến Tranh Pháp Việt hay thậm chí chiến tranh nói chung. Không đúng thế. Đó chỉ là một phương án đổi màu áo chiến tranh do bọn Do Thái quốc tế đạo diễn. Chiến tranh từ đó đã chuyển từ tay thực dân Pháp sang can thiệp Mỹ do bọn Do Thái điều khiển từ trong bóng tối để chúng tha hồ khai thác và phân phối nha phiến Tam Giác Vàng. Đau thương và mất mát thuộc về dân tộc Việt Nam, quyền lợi thuộc về Do Thái và bọn tay sai ở cả hai phe cộng sản và không cộng sản, những thế lực được bài thơ nhắc đến như những lãnh chúa hay ma vương thời đại.
Ngày nay Việt Nam không còn tiếng súng sau khi hàng triệu người đã bỏ mạng và bỏ nước ra đi, và trong số những người còn ở lại chắc chắn không ít người tiếp tục sống để chờ cơ hội ra đi. "Điện Biên Phủ" không gì hơn là món quà thứ nhất giúp Mao và Hồ bắt đầu tống xuất thực dân Pháp khỏi Đông Dương nhường chỗ cho Do Thái làm giàu thêm nhờ khai thác nha phiến Tam Giác Vàng thông qua Chiến Tranh Nha Phiến Tam Giác Vàng mệnh danh là "Chiến Tranh VN," thông qua đội quân đánh thuê của Washington. Tương tự, "Đại Thắng Mùa Xuân" là món quà ô nhục thứ nhì mà Do Thái đã trao vào tay Bắc Kinh và Hà Nội để đổi lấy những mối lợi kinh tế béo bỡ Do Thái được làm ăn với nước Tàu đông dân lạc hậu.
Một lần nữa, đấy những lãnh chúa và ma vương thời đại.