ALONE - Edgar Allan Poe
From childhood's hour I have not
As others were—I have not seen
As others saw—I could not bring
My passions from a common spring—
From the same source I have not taken
My sorrow—I could not awaken
My heart to joy at the same tone—
And all I loved—I loved alone—
Then—in my childhood—in the dawn
Of a most stormy life—was drawn
From every depth of good and ill
The mystery which binds me still—
From the torrent, or the fountain—
From the red cliff of the mountain—
From the sun that round me rolled
In its autumn tint of gold—
From the lightning in the sky
As it passed me flying by—
From the thunder and the storm—
And the cloud that took the form
(When the rest of Heaven was blue)
Of a demon in my view—
   ĐỘC HÀNH
Từ khi ra đời
Tôi không như người khác
Không thấy điều họ thấy
– và không
Không ham muốn theo thói đời ham muốn,
Đi cùng đường và tắm nước cùng ao.
Tôi không thể khiến tim ca cùng giọng.
Yêu điều gì cũng chỉ một mình yêu.
Rồi từ thuở – thuở bình minh tuổi dại
Của một đời bão tố nhất – hiện lên
Từ dưới đáy của chính vùng thiện, ác
Bí mật nào vẫn trói buộc đời tôi.
Từ dòng thác hay từ con suối nhỏ,
Từ núi cao, sườn núi đỏ trên cao
Từ ánh nắng chung quanh tôi rộn rã,
Từ nắng thu vàng
Rực rỡ quanh đây
Từ tia chớp xanh lòe bay trước mặt,
Từ phong ba và sấm sét bão bùng –
Và, (trong lúc trời xanh phần còn lại),
Hướng tôi nhìn mây tạo một hình ma.