** KỊCH BẢN GIẢ TƯỞNG
Gần đây có tin đồn ông Trump đang tính chuyện tái định giá vàng (Gold Revaluation) để giải quyết vấn đề tiền tệ, một phương án giả định có thể mang lại cho chính phủ nhiều triệu nếu không nói là nhiều tỉ dollars, chủ yếu để trả bớt nợ quốc gia ngỏ hầu có thể (1) bắt đầu một nền tài chánh độc lập (sovereign wealth funds) hoặc (2) tài trợ nhiều chương trình của chính phủ. Phương án nầy hợp pháp và đã từng được xử dụng trước đây. Tuy nhiên, nếu áp dụng thái quá vì nôn nóng hay vì dự mưu bất minh thì đương nhiên giá vàng sẽ tăng vọt, mãi lực đồng dollar sụt giảm nghiêm trọng, giá cả tăng vọt, lạm phát, khủng hoảng kinh tế, ít nhất tại Mỹ. Vì mất giá nên đồng dollar có thể dễ cạnh tranh hơn trên thị trường thế giới; nhưng đến lúc, còn ai sản xuất ra hàng hóa để mà cạnh tranh?
Chính phủ Mỹ hiện có 261 triệu troys (lạng) vàng, tương đương với 8,118,007 kg. Trị giá vàng bằng tiền thay đổi tùy theo cách tính, chẳng hạn: Khi cấp Chứng Chỉ Vàng (Gold Cẻtificate) cho Federal Reserve của Do Thái để đổi lấy tiền mặt, Bộ Tài Chánh Mỹ định giá $773/ounce. Đúng ra, số tiền mà Bộ Tài Chánh Mỹ nhận lại không phải là tiền vay của Do Thái và không được tính vào nợ. Đó là tiền sở hữu tự do dựa trên kho vàng có thực. Tuy nhiên, cuối cùng, thông qua một kế sách tài chánh trí trá mờ ám của Do Thái, những lượng tiền hàng triệu nếu không nói là hàng tỉ dollars mà Federal Reserve trao cho chính phủ Mỹ chỉ là tiền giấy in ra từ không khí, không thu thuế, không cần cắt giảm chi tiêu, không cần vay thêm đồng nào ở đâu khác.
Tiền giấy in ra từ không khí kia, giờ đây, lại được tính thành nợ, một núi nợ mang trị giá vượt xa tổng trị giá kho vàng theo định giá chính thức. Chính phủ chỉ còn cách tái định giá vàng may ra mới có khả năng trả bớt hoặc trả tất cả nợ. Nhưng tái định giá vàng là một tiến trình leo thang khó lường trước được, vì giá vàng trên thị trường có xu thế qua mặt giá chính thức mới vừa ấn định. Chính phủ tăng một thì thị trường tăng hai, chính phủ tăng 2 thì thị trường tăng 3.,4, cứ thế leo thang. Nhưng sẽ leo thang đến bao giờ? Muốn thanh toán núi nợ $36 ngàn tỉ, chẳng hạn, thì phải nâng giá vàng lên $144,000/ounce! Không cần đến mức đó, thí trời đã sập rồi, đừng nói là đồng dollar, kinh tế Mỹ. Đố với người Mỹ, trời đã sập, đất đã sập, và theo tiên đoán của trùm Do Thái Karl Marx, trời và đất đó sẽ thuộc về Do Thái.
Có thể ông Trump và “Bộ chính trị” của ông đang đánh hỏa mù, mị dân, giương đông kích tây, chứ họ không thực tâm tính giải quyết núi nợ hơn 36 ngàn tỉ với Do Thái. Nếu thực sự xảy ra thì biết đâu kịch bản nầy rồi ra cũng tương tự về bản chất như cuộc chiến thuế quan (Tariff War). Khi một tội phạm hình sự đồng thời là kẻ hiếp dâm nói đến chuyện ích quốc lợi dân thì ngoại trừ bọn MAGA và MÍT khờ, trên đời nầy có mấy ai tin? Mục tiêu thực sự của họ trong kịch bản kho vàng Fort Knox, chẳng hạn, là giúp Do Thái thu tóm tất cả các kho vàng của Mỹ vào vùng cấm địa Federal Reserve hoặc tự mình trực tiếp kiểm soát các kho vàng đó bất kỳ ở đâu trên đất Mỹ. Một lần nữa ở đây, xin đừng quên rằng, chỉ trong vòng vài tháng sau khi nhận chức tổng thống, viên toàn quyền Donald Trump đã thành công nâng núi nợ của Mỹ tử 26 ngàn tỉ lên 36 ngàn tỉ. Đó là cái thòng lọng mà Do Thái dứt khoát không bao giờ buông tha một cách dễ dàng. Do Thái xữ dụng thòng lọng nầy để bắt bí chính phủ Mỹ bất cứ lúc nào và trên bất cứ phương diện nào, nhất là chính sách Trung Đông. Bao lâu trùm Do Thái Scott Bessent còn nắm đầu Bộ Tài Chánh Mỹ thì khó có ai dám giỡn mặt ra tay chạy nợ. Cóc cắn trời gầm không thả là thế đấy.
Nhiều người cho rằng quốc gia nầy đã phá sản và phá sản từ nhiều thập niên trước. Về phương diện tài chánh, yếu tố duy nhất từng khiến người Mỹ lạc quan chính là tư thế của đồng Dollar trên thế giới. Yếu tố nầy đang bị đe dọa vì các quốc gia khác đang bỏ rơi đồng Dollar. Đó không phải là một cuộc “khủng hoảng toàn cầu.” Các quốc gia khác đơn thuần đang hành động vì lợi ích lớn nhất của chính họ.
Thế là hoàng đế của chúng ta đã bị lột hết quần áo. Hoàng đế cứ tưởng mình có thể tài trợ các cuộc chiến tranh khắp thế giới để rồi thu về những khối tiền đóng góp tranh cử cho các chính trị gia thối nát của chính phủ và truyền thông Do Thái. Đó chẳng khác nào rửa tiền thuế của dân để mưu cầu tư túi. Không thành vấn đề nếu không có tiền, vì chính phủ thối nát đó có thể yêu cầu Federal Reserve của Do Thái in tiền thêm bất kỳ lúc nào họ muốn.
Có ai quan tâm đến vấn đề mà tình huống đó chung quy có thể gây nên khi phần còn lại của thế giới ngưng xữ dụng đồng Dollar? Mỗi năm chính phủ Liên Bang thối nát thu về 5 ngàn tỉ tiền thuế nhưng lại chi tiêu đến 7 ngàn tỉ. Tình trạng chỉ tồi tệ hơn mỗi ngày. Trong khi đó các quốc gia khác không hề hấn gì cả. Donald Trump hay bất kỳ tổng thống nào khác đi nữa cũng không thể đảo ngược tình thế, một tình thế do chính tập đoàn tài phiệt Do Thái gây ra. Không ai có thể đặt vũng lầy thối nát khổng lồ kia dưới quyển kiểm soát nữa. Nhưng sớm muộn gì cũng phải có một ai đó làm được điều nầy. Nếu chậm trễ thì nước Mỹ sẽ tiêu vong vì mất khả năng kiểm soát. Nếu hành động sớm hơn thì ngừoi Mỹ phải chịu đau đớn, nhưng ít nhất họ cũng có thể kiểm soát được tình thế và biết đâu sẽ thành công chặn đứng sức tàn phá của Do Thái.
Đây không còn là vấn để phá sản nữa, vì phá sản bao gồm khả năng giải quyết nợ. Hoa Kỳ không còn đủ khả năng đó, không còn đủ tư cách và tư thế làm điều đó nữa khi chi tiêu 50 hoặc 100 ngàn tỉ dollars và lãi nợ lớn hơn lợi tức thuế. Tương tự như Zimbabwe,
Hoa Kỳ sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Tình huống sẽ ra sao? Một cuộc Đại Suy Thoái ( Great Depression) với biên độ và cường độ gấp 10 lần hơn so với cuộc suy thoái 1930. Nhưng cuộc suy thoái đó chỉ ảnh hưởng đến nước Mỹ mà thôi. Khi kịch bản đó xả ra, phần còn lại của thế giới sẽ ngưng xữ dụng đồng Dollar và lúc đó một thúng giấy bạc $100 dollar không thể mua nỗi một cuồn giấy vệ sinh. Các chính trị gia Mỹ có quan tâm đến xu thế tất yếu đó của kịch bản không? Không. Hơn 25% dân số nước Mỹ – kể cả thiểu số 1% siêu giàu Do Thái – đều có vàng bạc châu báu làm của nên không quan tâm đến số phận đồng Dollar. Đồng Dollar sẽ ra đi mà không cần thay thế. Rất có thể một đồng tiền nào khác của một quốc gia nào khác sẽ bắt đầu được xữ dụng tại vùng đất hiện mang tên “Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ.” Biết đâu vùng đất đó sẽ mang một tên gọi khác. Thay vì tếng Anh, ngôn ngữ quốc gia của họ có thể là tiếng Hebrew. Thay vì 50 ngôi sao như hiện nay, lá quôc kỳ của họ có thể chỉ có một ngôi sao sáu cánh màu xanh chính giữa.
Tổng quát về nợ

Trên lý thuyết, một quốc gia có chủ quyền (sovereign nation) như Hoa Kỳ không thể tuyên bố phá sản một cách hợp thức (formally) như một công ty hay cá nhân.
Trong trường hợp vỡ nợ (default), chính phủ cần phải điều đình với các chủ nợ để tái cấu trúc nợ (restructure debt).
Quỹ Tiền Tế Quốc Tế (International Monetary Fund – IMF) có thể đóng một vai trò nhằm (1) Giúp Hoa Kỳ giải quyết cuộc khủng hoãng nợ, (2) Tạm thời cung ứng tiền khẩn cấp và làm việc với chính phủ để triển khai một chương trình phục hồi ổn định tài chánh.
Tuy nhiên, đó chỉ là một mô hình lý thuyết trong một thế giới giả định là sòng phẳng và lương thiện. Trong trường hợp nợ Hoa Kỳ,
(1) Chủ nợ Do Thái đã có âm mưu lưu manh từ khi đánh lừa Tổng Thống Woodbrow Wilson để thành lập con ác quỹ Federal Reserve với mục đích
- Độc quyền in tiền cho chính phủ Mỹ vay lấy lãi, dùng kho vàng dự trử của Mỹ làm tài sản thế chấp vay nợ và trả nợ, và
- Từng bước đẩy nước Mỹ vào tình trạng nợ mãn tính bất khả thanh toán để vừa chiếm đoạt các kho vàng vừa chiếm đoạt chủ quyền nước Mỹ.
(2) Quỹ Tiền Tế Quốc Tế là một trong những định chế tài chánh lưu manh của Do Thái. Cậy đến định chế lưu manh nầy chẳng khác nào rước cướp vào nhà, chạy trời không khỏi nắng.
Do đó kịch bản phá sản tỏ ra tất yếu và khôn ngoan hơn để may ra tránh bị Do Thái đánh lừa lần thứ hai trên đường tự sát. Trót ngu một lần thì chính phủ Mỹ nên mở mắt ra nhìn thẳng vào số mệnh của mình. Nhưng liệu Hoa Kỳ còn đủ tư cách để khai phá sản hay không là chuyện khác, như phần phân tích bên dưới sẽ cho thấy.
Viễn tượng phá sản
- Các kho vàng: Nếu chính phủ Mỹ tuyên bố phá sản thì những kho vàng dự trữ của Mỹ sẽ trở thành một phần của tiến trình dàn xếp, tức được mang ra xử dụng để trả nợ. Số phận của các kho vàng sẽ tùy thuộc vào các điều khoãn trong hợp đồng phá sản và ưu tiên trong số các chủ nợ. Thế là kể như xong, vì các kho vàng hiện nay đã thực sự nằm trong tay Do Thái rồi. Dàn xếp cách nào thì vàng trong nhà quan là của quan, thế thôi.
- Hệ lụy quốc tế: Sự kiện Hoa Kỳ tuyên bố phá sản sẽ làm rúng động thế giới, nhất là đối với các quốc gia đang nắm giữ trữ kim bằng dollars (curency reserves) hoặc những khoãn nợ tính bằng dollars. Đại để hiện nay, ngoài 5 địa hạt (territories) dưới quyền tài phán Hoa Kỳ, có tất cả 11 quốc gia khác xữ dụng đồng Dollar và có trữ kim dollar. Đó chính là quả bom tài chánh định giờ mà Do Thái đã treo sẵn trên đầu nhân loại.
Thảm trạng Hoa kỳ
Nếu Bộ Tài Chánh Hoa Kỳ (tức chính phủ Hoa Kỳ) tuyên bố phá sản, thì Hoa Kỳ sẽ kinh qua cuộc suy thoái lớn nhất lịch sử nước Mỹ. Trước hết, chúng ta hãy nhìn xem làm thế nào chúng ta đã đi đến kịch bản nầy trong lịch sử Hoa Kỳ - tức con đường đã đưa đến Cuộc Phá Sản Quốc Gia.
Mặc dù những con số khác nhau, người ta ước tính Hoa Kỳ mắc nợ ít nhất 36 ngàn tỉ ($36 trillion dollars). Một trong những lý do đưa đến con số đó là vì, khi nợ đáo hạn, chính phủ Hoa Kỳ cứ tiếp tục yêu cầu các chủ nợ gia hạn trả nợ, dùng nợ mới để trả nợ cũ. Làm thế tức là gia tăng số nợ, vì lãi nợ bổ sung tiếp tục tích lũy. Muốn duy trì mức tăng trưởng hiện có không thôi, các con nợ phải vay một khoãn vay ít nhất tương đương với mức vay cũ. Phóng lao thì phải theo lao là thế đấy. Nhưng theo đến khi nào thì tắt thở? Trong nỗ lực tạo ra thêm tiền để trả nợ, Bộ Tài chánh phải in thêm công trái phiếu và yêu cầu Federal Reseves của Do Thái in thêm tiền vì chính phủ Mỹ không được phép in tiền. Tất cả những yếu tố nầy làm suy yếu giá trị đồng dollar và công trái phiếu.
Tuồng Cải Lương TRẦN NỢ
Câu chuyện "trần nợ nợ trần" đã trở thành trò chơi hằng năm của đám quan tham bị Do Thái tẩy não nhằm giúp người Mỹ làm quen với thảm kịch tan rã và mất nước về tay bọn chủ ngân hàng Do Thái. Mấy ngàn tỉ nợ chẳng phải là trò đùa, để các quan đại thần giả vờ ầm ỉ rồi nhe răng ra cười. Đừng cười với lửa. Chỉ có trời biết lúc nào Do Thái thực sự xuống tay hành động và ban phát súng ân huệ cuối cùng cho "Hiệp Chổng Cuốc" nầy. Liệu Do Thái có đủ bản lĩnh để chơi trò đội đá vá trời nầy không? Lũ trời đày vô gia cư nầy được tiếng là làm bất cứ trò gì, dù khó tin đến đâu đối với phần còn lại của nhân loại. Chuyện đóng cửa chính phủ vĩnh viễn là viễn tượng đương nhiên. Vấn đề chỉ là thời gian. Với mấy ngàn tỉ nợ trong tay, Do Thái sẽ cho thuộc địa nầy vỡ nợ bất cứ lúc nào để chính thức cướp đoạt các kho vàng dự trữ, cướp chủ quyền và công khai cai trị nước Mỹ. Ai nắm công trái phiếu Hoa Kỳ kẻ đó thực sự cai trị "Hiệp Chổng Cuốc." Lúc bấy giờ, các hệ thống ngân hàng ở Mỹ sẽ đồng loạt đóng cửa, Do Thái sẽ ban bố tình trạng thiết quân luật; các trại tập trung bí mật trên toàn quốc sẽ mở ra để tống giam đám quần chúng phẫn nộ. Thành phần nào chạy thoát về phương nam đã có bức tường biên giới phía nam chờ sẵn với những họng súng tử thần. Vì chính phủ Mỹ hết tiền trả lương nên các lực lượng quân đội, vệ binh và cảnh sát sẽ thuộc quyền điều động của Do Thái để đàn áp dân Mỹ.
Năm hiểm họa chủ yếu
1.
Tiền tiết kiệm cả đời của người Mỹ sẽ trở thành gần như số không.
Thomas Sowell, một kinh tế gia Hoa Kỳ, cho biết giá trị của $100 dollars ngày nay không bằng $20 dollars trong thập niên 1960. Điều đó có nghĩa là giá trị tiền tiết kiệm của chúng ta không nhiều như chúng ta tưởng và sẽ không bảo đảm chúng ta lâu dài như chúng ta tưởng.
2.
Thuế sẽ tăng khủng khiếp
Vì không vay nợ được nữa, chính phủ phải tăng thuế người dân. Nếu thuế tăng 50% thì chúng ta sẽ còn ít tiền hơn để duy trì nhà ở và mua thực phẩm để ăn.
3.
Cuộc sống sẽ nguy hiểm
Không quá đáng nếu cho rằng bần cùng sinh đạo tặc. Người ta sẽ công phẫn khi thấy hết tiền nên họ đâm ra trộm cướp. Bạo động sẽ gia tăng. Vì chính phủ sẽ hết tiền nên sẽ không có đủ lực lượng thực thi pháp luật để kiểm soát các thành phần hôi của và nổi loạn.
4.
Hết trợ cấp/an sinh xã hội
Nói một cách ngắn gọn, chính phủ sẽ không có ngân khoản để cung ứng
foot stamp, Medicare, Medicaid, hay
Social Security. Điều nầy sẽ làm dấy lên câu hỏi làm thế nào để sống. Bất hạnh thay, không có câu trả lời cho câu hỏi nầy.
5.
Tiêu chuẩn sống thấp hơn
Các cơ sở tương mại sẽ đóng cửa, làm gia tăng nạn thất nghiệp. Nếu người ta bị thất nghiệp và tiền tiết kiệm mất hết giá trị thì thậm chí họ sẽ không thể đài thọ những nhu yếu phẩm để sống.
Nợ từ đâu đến?
- Nợ đến từ các cuộc chiến tranh lớn nhỏ mà Do Thái giật dây từ trong bóng tối. Do Thái phân thân đứng cả hai bên để kích động và hưởng lợi nhờ vào những khoãn vay khổng lồ để tài trợ chiến tranh và tái thiết hậu chiến.
- Nợ đến từ các đại dịch nhân tạo đòi hỏi những khoãn vay lớn lao không kém những khoãn vay vì chiến tranh.
- Nợ đến từ các chiến tranh kinh tế như cuộc chiến thuế quan hiện nay. Một lần nữa ở đây, trong cuộc chiến nầy, Do Thái không chọn bên, dù đó là Tàu hay Mỹ. Đó là một cuộc chiến tương sát, trong đó tất cả các bên lâm chiến đều thua và đều phải vay nợ của Do Thái để mong sống sót và ngóc đầu lên lại. Mỹ không là ngoại lệ. Rồi đây không ai biết chắc thuộc địa trá hình nầy có sống sót được không, và nếu sống sót thì núi nợ quốc gia của Mỹ không biết sẽ vọt lên đến mức nào. Đấy là đại công đầu của Viên Toàn Quyền Donald Trump và bọn nịnh thần tại Bạch Cung dành cho Do Thái trong nhiệm kỳ hai nầy. Một lần nữa ở đây, xin đừng quên rằng, chỉ trong vòng vài tháng sau khi nhận chức tổng thống, viên toàn quyền nầy đã thành công nâng núi nợ của Mỹ từ 26 ngàn tỉ lên 36 ngàn tỉ.
Tóm lại, mục tiêu hàng đầu của ba mặt trận nói trên là
DIỆT CHỦNG và
NỢ. Trong cả ba trường hợp, kẻ thắng duy nhất vẫn là Do Thái và phần còn lại của nhân loại cứ nhắm mắt tiêu diệt lẫn nhau và chung quy đều là bên thua cuộc. Do Thái tin rằng, thông qua ba mặt trận nói trên, nhân loại vừa lún sâu vào nợ nần vừa mòn mõi ý chí vừa giảm thiểu đáng kể về dân số. Đó chính là viễn tượng lý tưởng để, cuối cùng, Do Thái có thể công khai đứng ra cai trị thế giới. Lúc đó, từ một chủng tộc nhỏ bé trời đày vô gia cư, càng ngày càng nhỏ bé hơn vì nạn đồng tính, biết đâu Do Thái sẽ chẳng trở thành chủ nhân ông của cả hành tinh - cho dù đó chỉ còn là một hành tinh khỉ. Do Thái có thể hiện thực hóa tham vọng đội đá vá trời của chúng nếu phần còn lại của nhân loại cứ tiếp tục bịt tai, bịt mắt và bịt miệng như hiện nay, cho dù ngoài kia trời sắp sáng, cơn mộng du sắp tàn và loài người sắp sửa đi vào tận thế.
***Kết thúc kịch bản: Giao nạp chủ quyền Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ cho Israel và Do Thái quốc tế.