[Phần lớn dựa trên tác phẩm “DEEP STATE, The Invisible Government Behind the Scene,” Chương 11 & 12 - Alex Newman]
- Phần I: Coronavirus, cuộc tấn công của Nhà Nước Chìm Do Thái nhắm vào thự do kinh tế;
- Phân II: Trung Quốc, một công cụ và sản phẩm của Nhà Nước Chìm Do Thái
Phần I: Coronavirus, cuộc tấn công của Nhà Nước Chìm Do Thái nhắm vào tự do kinh tế
Tổng Quát
Song song với chiến tranh bất tận, từ trước đến nay, Nhà Nước Chìm Do Thái thường xuyên xử dụng văn hóa, nợ, âm mưu, ma túy và dịch bệnh để tàn sát và thui chột phần còn lại của nhân loại nhằm hiện thực hóa giấc mộng hoang đường bá chủ thế giới, nếu không thông qua ách cai trị trực tiếp lấy thiểu số cai trị đa số thì ít nhất cũng thông qua ủy nhiệm bằng các chính quyền bù nhìn ở Washington, Tây Phương, Hồi Giáo, và cộng sản. Đó là chưa kể những chiêu bài toàn cầu hóa như biến đổi khí hậu, liên minh quân sự (như NATO), liên minh kinh tế (như Asian, Liên Âu, Brexit, BRICS, African Union, Union of South American States, Community of Latin American and Caribbean States, Putin’s Eurasian Union....) với sự đạo diễn của những định chế mệnh danh là Liên Hiệp Quốc, World Bank, New Development Bank, AIIB, IMF, Asian Development Bank, Chương Trình Fulbright, vân vân.
Trong chương 11 nầy, Alex Newman chỉ tập trung vào vai trò chủ đạo của Trung Quốc trong kịch bản Coronavirus và tự giới hạn vào tầm sát hại kinh tế của đại dịch nhân tạo nầy. Chúng tôi sẽ lần lượt trình bày những chương khác với những nội dung khác liên quan đến Nhà Nước Chìm Do Thái và âm mưu toàn cầu hóa theo xu thế cố hữu của Thế Giới Đại Đồng và Cộng Sản Quốc Tế. Trong bản chất, đó tất cả chỉ là những phương tiện nghe có vẻ bóng bẩy và cao siêu nhắm vào một cứu cánh không thay đổi: giúp Do Thái từ một chủng tộc trời đày vô gia cư giàu có và nham hiểm biết đâu sẽ trở thành chủ nhân ông của cả hành tinh. Khi những tên vô gia cư chiêu dụ bạn ra khỏi nhà để đi đến một thiên đường ảo thì bạn nên đề phòng, bằng không chúng sẽ xông vào đoạt nhà cướp của sau khi tàn sát cả nhà bạn đấy.
Bài học hai Đại Thế Chiến, Chiến Tranh Cao Ly, Chiến Tranh Việt Nam, Chiến Tranh Vùng Vịnh, Chiến Tranh Ukraine… hãy còn đấy. Đó là chưa kể cuộc oanh tạc ở Baltic và những nơi khác hay những cuộc chiến bí mật của CIA (con cờ của Do Thái), trong đó hàng triệu người đã chết. Trong Đệ Nhất Thế Chiến, có khoảng 9,911,000 người chết, 21,219,500 người bị thương, và 7,750,000 người mất tích, nâng tổng số lên 38,880,500. Trong Đệ Nhị Thế Chiến, có 24,000,000 binh sỹ và 49,000,000 thường dân bị giết, nâng tổng số lên 73,000,000, không kể số người bị thương và mất tích. Hai Đại Thế Chiến đã khiến 82,911,000 người chết. Riêng Chiến Tranh Việt Nam đã đưa đến 282,000 thương vong về phía Mỹ và Đồng Minh, từ 444,000–666,000 thương vong về phía Bắc Việt và Việt Cộng, từ 405,000–627,000 thương vong thường dân ở cả hai miền Nam Bắc VN. Do Thái không mất mà chỉ thắng lớn nhờ vào khối lượng nha phiến khai thác từ Tam Giác Vàng, mục tiêu duy nhất và tối hậu của cái mệnh danh là “Chiến Tranh chống cộng.” .
Câu hỏi thực sự là TẠI SAO? Dứt khoát bọn Do Thái trời đày vô gia cư đã đứng ngoài giật dây cho phần còn lại của nhân loại tha hồ giết nhau. Bọn nguyên thủ quốc gia trên thế giới đã tự biến mình thành những con cừu ngu xuẩn để cho bọn Do Thái xỏ mũi dắt đi và tàn sát đồng loại. Vì Do Thái mà Bush-Cheny đa ra tay giết hại chính đồng bào mình trong biến cố 9/11. Tương tự, vì Do Thái mà Tập Cận Bình đã không ngần ngại tán sát dân tộc mình trước khi tàn sát phần còn lại của thế giới với đại dịch Coronavirus. Thế giới càng hỗn loạn và chết chóc bao nhiêu thì Do Thái càng có cơ may làm bá chủ thế giới, nô lệ hóa hành tinh.
Trở lại với Coronavirus
Theo định hướng Do Thái, không có sự khác biệt quan trọng về bản chất giữa Washington và Bắc Kinh, bất luận Joe Biden hay Donald Trump ngồi tại Bạch Cung: quyền lực đích thực vẫn nằm trong tay Do Thái. Theo định hướng nầy, không có sự phân biệt giữa cộng sản và không cộng sản, giữa Hồi Giáo và Cơ Đốc Giáo, giữa Phật, Allah và Jesus, bao lâu những hữu thể nầy phục vụ quyền lợi Do Thái.
Sự khác biệt, nếu có, chỉ có nơi những tập thể già khờ quanh quẩn cối xay với trò trẻ con “tao Cộng Hòa mầy Dân Chủ; tao Dân Chủ mầy Cộng Hòa” – không cần biết bên trên hai con rối Cộng Hòa và Dân chủ đó chính là con ác quỷ Do Thái. Mỉa mai thay, kịch bản đó lại là niềm hãnh diện và lẽ sống của các tập thể nầy.
Dưới chiêu bài chống Coronavirus, chủ nghĩa Toàn Cầu Hóa đang thiết lập những chính sách nhắm đến một chính phủ toàn cầu dưới quyền cai trị của Do Thái và bọn tay sai từ nhiều dạng “ý thức hệ” hay “tín ngưỡng” khác nhau, trinh thám tòan diện, và kiểm soát cá nhân triệt để. Vin vào cớ cuộc đại dịch hoành hành suốt năm 2020, Nhà Nước Chìm Do Thái và đám tuyên vận đã hoạt động không ngưng nghỉ để thay đổi triệt để xã hội – nhất là trên phương diện kinh tế. Hầu như mọi mục tiêu của Nhà Nước Chìm Do Thái đều được rao bán như là một giải pháp hay thuốc chữa cho dịch Tàu (Chinese virus – nguyên văn của Alex Newman). Nhưng chưa có một tay nào có khả năng hoặc có nhưng vì sợ mất mạng nên không dám phơi bày hậu quả sinh học xuyên thế hệ của các loại thuốc chủng ngừa. Biết đâu đó chẳng phải là những vũ khí kiểm soát sinh học - nhất là nơi phụ nữ - và điều khiển não bộ trên phần còn lại nhân loại. Không phải vô cớ mà nhiều người - trong đó có Donald Trump - đã từ chối dùng thuốc chích ngừa của Do Thái (Pfizer-BioNTech, Moderna, Novavax). Coronavirus là cơ hội bằng vàng để Do Thái (1) làm giàu thêm nhờ thuốc chủng ngừa (như chiến tranh giúp Do Thái sản xuất và tiêu thụ vũ khí và chiến cụ), (2) Sát hại hàng loạt nhân loại (không kém chiến tranh), (3) Gây hỗn loạn cho thế giới (không kém chiến tranh), (4) Bán nợ và bán máu (không kém chiến tranh), (5) Buộc nhân loại hướng về chính phủ toàn cầu dưới sự cai trị của Do Thái (không kém chiến tranh).
Từ tiền định số (digital money) đến việc Federal Reserve (tức chín ngân hàng tư nhân Do Thái) tha hồ in tiền, đến việc triệt hạ nền kinh tế với phong trào đặt hàng tại nhà (“stay-at-home” orders), đến việc buộc mọi người lệ thuộc chính phủ với những chi trả kích cầu (stimulus payments) vì nền kinh tế sản xuất đình trệ, đến việc toàn cầu hóa hệ thống tiền tệ: hiểm họa hoàn toàn có thực. Do Thái đã tăng tốc xu thế nghiền nát quyền riêng tư, nghiền nát giai cấp trung lưu, và nghiền nát những gì còn lại của hệ thống thị trường tự do đích thực. Những rủi ro thật khủng khiếp.
Ngược lại, đó là cơ hội bằng vàng cho đám chóp bu tay trong. Các viên chức điều hành của các công ty Do Thái đã bán đi gần $10 tỉ cổ phần trong các xí nghiệp của chính họ giữa thời điểm đầu tháng 2/2020 và lúc thị trường sụp đổ. Một số nhà lập pháp gốc Do Thái, trong đó có Dianne Feinstein và các nhân vật khác có thông tin tay trong, cũng đã kịp thời bán đi những số lượng chứng khoáng trị giá hàng triệu dollars trước khi thị trường sụp đổ. Nhưng sự kiện chứng khoáng sụp đổ và nỗi đau của Wall Street không đáng kể so với sự hủy hoại của dân chúng bên ngoài. Hàng triệu người Mỹ đã mất việc trong cuộc khủng hoảng. Vô số những xí nghiệp lớn/nhỏ đã đóng cửa và sống nhờ tiền “cứu nguy” của chính phủ, một kế sách nhằm tăng cường đại chính phủ (Big Government) và vỗ béo thêm cho các ngân hàng Do Thái. Nhờ chiến tranh và đại dịch mà núi nợ với Do Thái của Chú Sam đã tăng vọt lên hơn 30 ngàn tỉ, cái thòng lọng oan nghiệt đang chờ ngày siết cổ Chú Sam, buộc chú phải chuyển giao chủ quyền "Hiệp chổng cuốc" nầy cho Do Thái. Đường nào cũng dẫn đến Tel Aviv cả.
Âm Mưu “Kích Cầu”
Gói kích cầu đại dịch bao gồm một lượng tiền $500, mệnh danh
“corporate liquidity welfare slush fund” (nghe quái đản, xin miễn dịch ra tiếng Việt) nhằm cứu nguy những tập đoàn cá mập như các hãng hàng không, khách sạn, và những đại tập đoàn nào bị ảnh hưởng Coronavirus – đương nhiên tất cả đều có những sợi dây ràng buộc, như không được phép mua lại những cổ phiếu đã bán, ít nhất trong vòng một năm, và không được phép tranh cãi với Công Đoàn. Các cơ sở tiểu thương nhận được $350 tỉ cứu nguy. Gói kích cầu cũng cung ứng $100 tỉ cho các bệnh viện như một phần của cái mệnh danh là “Marshall Plan.”
Các đại chính phủ cấp tiểu bang và địa phương từ lâu đã nhận được hàng tỉ tiền trợ cấp. Các tay vận động hành lang của họ đã thành công thuyết phục Quốc Hội đưa thêm một khoản trợ cấp cứu nguy vi hiến trị giá $150 tỉ, không những cho trợ cấp (pension) mà còn cho những công trái phiếu và nợ cấp tiểu bang và địa phương và cho chi tiêu chính phủ. Cũng có những khoản tiền nhỏ hơn để cứu nguy mọi thứ, từ các chính phủ và nông gia bộ tộc đến kế sách tuyên truyền chính phủ mệnh danh là “Corporation for Public Broadcasting.” Sở thuế, các cơ quan tái định cư di dân, bảo tàng viện, đại học… tất cả đều nhận được tiền cứu nguy – hay tiền mà Do Thái phát hàng từ khống khứ rồi cho Chú Sam vay nợ lấy lãi, trong khi nguồn gốc của những lượng tiền khổng lồ nầy không hề được ai mang ra bàn cãi – đặc biệt quái đãng với hàng chục ngàn tỉ nợ quốc gia vay từ các ngân hàng tư nhân Do Thái qua cái bình phong mệnh danh “Federal Reserve.” Thay vì thế, Đảng Cộng Hòa cũng như Dân Chủ chỉ cãi nhâu ầm ỉ về chuyện ai được nhận tiền và ai không, điều kiện ra sao, và loại chính sách vi hiến nào khác có thể ngụy trang bên trong các gói cứu nguy khổng lồ đó. Trên thực tế, khó có thể tìm đủ số bọn cho vay cắt cổ để cho Chú Sam vay thêm $20 ngàn tỉ nợ khi chúng biết chắc sẽ mất tiền trong tầm dài do lạm phát. Các chuyên gia cho rằng có thể Quốc Hội sẽ chỉ việc “in” tiền bằng cách phát hành thêm công trái phiếu (bonds) rồi sau đó mong đợi chín ngân tư nhân Do Thái của cái mệnh danh là “Federal Reserve System” tiền tệ hóa (monetize) món nợ đó bằng cách tạo ra tiền từ khống khứ.
Các nhà phê bình chỉ trích kế sách đó. Chi tiêu xả láng sẽ không giúp được gì cho nền kinh tế trong tầm dài. Vay nợ thêm vào tình trạng thâm thũng ngân sách $1 ngàn tỉ năm 2020 sẽ gây đau khổ cho người thọ thuế nhiều năm tới. Nhiều tiền hơn và tín dụng thấp hơn không thể kích thích được gì trong một môi trương như thế, vì tiền và tín dụng không phải là hàng hoá và dịch vụ. Tuy nhiên, tiền có thể, và sẽ, đặt lên lưng những thế hệ tương lai của người Mỹ nhiều nỗi khốn đốn nợ nần hơn và tạo ra một tiêu chuẩn đạo đức đầy tai họa cho các tập đoàn, khiến các thị trường tự do đích thực không bao giờ có thể phục hồi lại được.
Federal Reserve (FED)
Đó là một tên gọi bóng bẫy và dối gạt của một tổ chức tài phiệt lưu manh gồm chín ngân hàng hàng tư nhân Do Thái. Tổ chức ác quỷ nầy được thành lập từ thời Woodrow Wilson, một tên khờ hữu dụng bị Do Thái đánh lừa để hạ bút ký thông qua dự luật thành lập con xà tinh chín đầu đã hút máu Hoa Kỳ từ nhiều thế kỷ nay. Từ đó đến nay Chú Sam vẫn cam phận sống chung với con ác quỷ mệnh danh là Federal Reserve hay FED, chẳng khác nào đội cứt trên đầu.
Theo Hiến Pháp Hoa Kỳ, Article I, Section 8, chỉ có Quốc Hội mới có quyền phát hành tiền và điều tiết giá trị của nó mà thôi. Như thế in tiền để kiếm lợi là phi pháp. Nhưng vì những tên Do Thái đầy ảnh hưởng như Paul Warburg và Jacob Schiff đã hối lộ để cho thi hành Đạo luật
Federal Reserve Act of 1913, nên những cổ đông của Federal Reserve Bank phải được giữ bí mật. Chỉ mới gần đây những cổ đông Do Thái của ngân hàng nầy mới được tiết lộ. Kế hoạch của tập đoàn tài phiệt Do Thái quốc tế là muốn chỉ có ba ngân hàng trung ương trên thế giới:
Federal Reserve Bank, European Central Bank, và
Central Bank of Japan. Tất cả ba ngân hàng nầy đều do tập đoàn Rothschild đứng đầu.
Theo nhận định của Robert Gates trong
"Rothschild Conspiracy":
"Một tập đoàn tài phiệt đang nhanh chóng đưa Hoa Kỳ đến chủ nghĩa toàn trị và Cộng sản. Nếu chúng ta cần phải ngăn chặn chúng thì phải vạch trần âm mưu của chúng. Hiện nay nợ quốc gia đã hơn $14 ngàn tỉ dollars, và nợ nầy gia tăng hơn 1.5 ngàn tỉ mỗi năm. Đế quốc tài chánh Rothschild đang lèo lái quốc gia nầy vào một chính phủ thế giới đại đồng. Những tổ chức tài chánh ở Hoa Kỳ dưới quyền kiểm soát của Tập đoàn Rothschild gồm có Rockefeller Trust, The Ford Trust, và một số định chế khác. Những định chế tài chánh Hoa Kỳ tài trợ cho những tổ chức như Council on Foreign Relations. Từ tổ chức nầy, những tổ chức khác được thành lập, như Trilateral Commission. Các tổ chức khác cũng được tài trợ bởi những chi nhành của tập đoàn Rothschild như NAACP, ACLU, The Black Panthers, v.v. Mục tiêu chính của những tổ chức nầy là tiêu diệt Hiến Pháp do cha ông chúng ta đã viết. Tập đoàn nầy đang xử dụng cả Đảng Cộng Hòa lẫn Đảng Dân Chủ như những phương tiện để thăng tiến nghị trình thế giới đại đồng của chúng… Không một ai dám chỉ trích FED mà có thể toàn mạng."
Trở lại kịch bản Coronavirus, ngoài chuyện Quốc Hội chi tiêu xả láng, Federal Reserve một lần nữa quyết định chỉ còn cách xả lũ cho hàng ngàn tỉ tiền mới vào mạch tiền tệ. Điều nầy sẽ làm xói mòn mãi lực của đồng dollar nghiêm trọng hơn nữa, khiến giá cả tăng vọt. Nhưng không những tăng tốc việc in tiền mới mà FED còn mua mọi thứ hiển thị, từ nợ công trái phiếu quốc gia và địa phương (U.S. Treasury debt and municipal bonds) đến chứng khoáng có thế chấp (mortgage-backed securities) và thậm chí mua cả các cổ phần công ty. Rõ ràng FED hiện đang cho các cơ sở kinh doanh vay tiền tạo ra từ không khí để lấy lời. Những ước tính ban đầu cho thấy FED có thể đã tạo ra khoảng $4 ngàn tỉ ($4 trillion) cho các gói cứu nguy và kích cầu. Bất chấp chuyện lãi suất đã xuống thấp khủng khiếp cả thập niên, ngân hàng trung ương Do Thái còn hạ thấp lãi suất xuống số không – để tiền ma tràn ngập mạch tiền tệ. Cuối cùng FED đã làm chủ những cơ sở đắc giá như
Red Roof Inn, một hệ thống khách sạn toàn quốc mà tập đoàn tài phiệt Do Thái đã mua bằng tiền giấy tạo ra từ không khí. Nếu so với chính sánh tiền tệ được áp dụng trong kỳ khủng hoảng trước đây thì lần nầy chẳng khác nào Do Thái đã đi từ chính sách ‘bazooka’ đến chính sách nguyên tử: Siêu lạm phát, đại họa kinh tế toàn cầu. Đó chính là khởi đầu của một kết liễu –
TRỪ PHI THIÊN BẤT DUNG GIAN.
Tiền tệ toàn cầu hóa (Globalist Currency)
Do Thái cũng thúc đẩy tiến trình toàn cầu hóa hệ thống tiền tệ được nói để “đối phó với Coronavirus.” Nhà Nước Chìm Do Thái ra sức đánh bóng Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế IMF (một định chế của chính Do Thái) để định chế nầy trở thành một ngân hàng trung ương toàn cầu, biến đồng tiền toàn cầu mệnh danh là “Special Drawing Rights (SDRs)” thành tiền tệ quốc tế. Nhà Nước Chìm Do Thái, Trung Quốc, và đám múa rối nổi đình nổi đám với trò chơi toàn cầu, xử dụng Coronavirus làm đòn bẫy trọng tâm. Và Coronavirus từ đâu ra?
Phần II: Trung Quốc, một công cụ và sản phẩm của Nhà Nước Chìm Do Thái
Đó là tiêu đề chính thức cho Chương 11 của tác phẩm
“DEEP STATE, The Invisible Government Behind the Scene” - Alex Newman. Với sự trợ giúp của đám toàn cầu hóa Tây Phương, chế độ cộng sản TQ đang tích cực theo đuổi một vai trò lãnh đạo trong cái mệnh danh là Trật Tự Thế Giới Mới (New World Order), một thứ trật tự giả định được an bài bởi đám Do Thái trời đày vô gia cư với sự hỗ trợ của đám lãnh đạo bù nhìn từ Washington đến Paris, Brussels, Bắc Kinh…
Vào năm 2009, tên tỉ phú ban phát quyền lực George Soros, một đồng minh thân cận đồng thời là nhà tài chánh của Barrack Obama, đã kêu gọi chế độ Bắc Kinh hãy “thụ đắc (own)” cái mà hắn gọi là “New World Order.” Khi nói chuyện với Financial Times về những gì Obama nên bàn thảo khi đến Bắc Kinh, tên “từ thiện” giả danh tuyên bố rằng Hoa Kỳ và đồng dollar Mỹ đang trên đà tuột dốc và chế độ đảng cộng sản Bắc Kinh phải bước lên thay thế.
“Tôi nghĩ bạn thực sự cần phải giúp Bắc Kinh thiết lập một trật tự thế giới mới, một trật tự tài chánh thế giới. Tôi nghĩ bạn cần một trật tự thế giới mới, tôi nghĩ Trung Quốc phải là một phần của tiến trình thiết lập trật tự đó va họ phải nhất trí, họ phải thụ đắc nó cùng cách nhu Hoa Kỳ dang thụ đắc cái trật tụ hiện hữu.” Điêu đó khó được xem như một sai lầm. Năm sau, khi nhận được giải thưởng
“Globalist of the Year,” từ tổ chức Canadian International Council, Soros một lần nữa lại kêu gọi sự tham gia của TQ vào cái mệnh danh là
“global-governance regime.” Soros tuyên bố,
”Bây giờ họ phải nhận trách nhiệm đối với trật tự thế giới và đối với quyền lợi của người khác nữa. Ngày nay Trung Quốc không những có được một nền kinh tế hùng mạnh mà thực sự có được một chính phủ vận hành tốt hơn Hoa Kỳ.”
Đương nhiên Soros chẳng phải là thành viên chóp bu duy nhất của chủ nghĩa toàn cầu hóa đã công khai chúc mừng sự vươn lên của các tên độc tài cộng sản TQ như những tay chơi cốt lõi giups trật tự thế giới mới của Nhà Nước Chìm Do Thái trỗi dậy. Từ Bắc Kinh, đến Moscow và Washington DC, đến London, đám toàn cầu hóa đồng loạt thúc đẫy loại trật tự đó, một khoa ngôn của chính phủ thế giới. Đó là chính phủ được mặc nhiên thiết lập theo trí tưởng tượng hoang đường của đám vô gia cư đang khao khát trở thành gia chủ. Do Thái không hề cho biết cấu trúc và mục đích của chính phủ toàn cầu đó ra sao, đường lối, cương lĩnh, chủ nghĩa, chế độ, ý thức hệ, ai làm tổng thống/thủ tướng, nội các sẽ gồm những ai, có hiến pháp hay không, có phân quyền phân lập hay không, v.v… Thông thường, kẻ đứng ra hô hào thành lập một chính phủ cũng chính là nguyên thủ của chính phủ đó, nghĩa là một trùm Do Thái giấu tên nào đó. Do Thái càng ởm ờ không cho biết một khi các cường quốc tay sai giúp Do Thái thành lập được chính phủ toàn cầu đó, liệu các cường quốc đó có bị Do Thái cho về vườn để Do Thái một mình cai trị? Câu chuyện mỉa mai trong
“Les Sacrifiés du Danube” của Jean Paul Sartre hãy còn đấy.
Đây là điều điều duy nhất được biết đến liên quan đến Trật Tự Thế Giới Mới nầy: đó la một loại trật tự bất chấp phủ quyết (veto-proof).
Do Thái chẳng qua chỉ là một chú bồ cạp nhỏ bé lưu manh và độc ác nhưng không có khả năng tự mình bơi qua sông nên phải bám vào lưng các chú nhái bành. Lịch sử cho thấy câu chuyện đu lưng của Do Thái vô cùng nhiêu khê và trắc trở. Do Thái đã từng nhờ đến Liên Xô cũ để hoàn thành giấc mộng bá chủ thế giới, nhưng rồi lại thất vọng và đập nát Liên Xô. Do Thái bèn nhảy sang lưng chú nhái Mỹ. Mưu đồ có vẻ xuôi buồm thuận gió hơn, nhưng cho đến nay Chú Sam vẫn chưa giúp Do Thái hiện thực hóa giấc mộng đội đá vá trời. Các đời tổng thống bù nhìn ở Washington tỏ ra ngoan ngoãn phục tùng hơn nhưng có lẽ họ không đủ bản lãnh để vâng lệnh Do Thái với bất cứ giá nào: lực bất tòng tâm. Đó là lý do tại sao Do Thái đưa họ vào Bạch Cung một thời gian rồi sau đó đá họ ra như trường hợp Donald Trump, hoặc tàn nhẫn hơn, cho bọn côn đồ thanh toán họ, như trường hợp John F. Kennedy. Đó cũng có thể là nan đề lớn nhất mà Do Thái có lẽ không bao giờ giải quyết được. Lý do? Do Thái cũng chỉ là những con người bất toàn bất túc nên chẳng biết lượng sức mình. Ngày nay Do Thái bắt cá hai tay, vừa bám lưng nhái Mỹ vừa ve vãn nhái Tàu (và thậm chí ve vãn lại nhái Nga). Do đó mới có kịch bản Coronavirus. Rất có thể Tập Cận Bình thừa trí khôn để biết trước Do Thái sẽ đá đít mình khi thành công, nhưng chẳng sao, vì trước mắt, nếu hành động theo lệnh Do Thái thì Tập Cận Bình
- Sẽ nhận được những quyền lợi nhất định đến từ Do Thái. Biết đâu rồi đây Do Thái và Mỹ sẽ nhắm mắt để TQ sát nhập Đài Loan và thậm chí cả Việt Nam như họ đã làm với Hongkong, Tân Cương, Tây Tạng? Nhưng biết đâu đấy chẳng phải là củ cà rốt tòn teng trước mõm ngựa?
- Dễ dàng kiện tòan bộ máy độc tài trong nước mà không bị ai chỉ trích;
- Dùng Coronavirus để diệt chủng chính dân mình và giải quyết bớt nạn nhân mãn tại TQ mà không bị quốc tế lên án - quốc tế ngày nay là quốc tế Do Thái
Chung quy, ít nhất trước mắt, nếu thuận theo Do Thái thì Bắc Kinh chỉ được mà không mất gì cả - đôi bên đều là ác quỹ cả trong bản chất. Chỉ có trời biết họ
Tập sẽ đồng hành với Do Thái đến mức độ nào và đến khi nào. Chỉ có trời biết những gì sẽ xảy ra một khi Bắc Kinh bắt đầu "SAY NO". Bạn cứ xem đó là những thuyết âm mưu, một cụm từ mà Do Thái và đám già khờ mê muội vẫn thường xử dụng để dè bĩu những ai đám nói động đến Do Thái.
Trong một tuyên bố chung với tên độc tài Hồ Cẩm Đào, Obama nêu rõ rằng ông ta hoàn toan nhất trí với nghị trình toàn cầu hóa.
”Hoa Kỳ tái khẳng định hoan nghênh một Trung Quốc hùng mạnh, phồn thịnh và thành công để đóng một vai trò lớn hơn trong các vấn đề quốc tế.” Như thế, đó chính là ý đồ của đám quốc tế chủ nghĩa mệnh danh là Trật Tự Thế Giới Mới theo định hướng Soros hay Nhà Nước Chìm Do Thái – hay, ngắn gọn hơn, Do Thái. Chung quy, không những TQ nổi danh về tội giết người nhiều hơn bất cứ chế độ nào trong lịch sử mà ngày nay TQ vẫn còn hành hạ và áp bức chính dân tộc họ, từ cưỡng bách phụ nữ phá thai theo chính sách kiểm soát dân số đến ngược đãi tín ngưỡng và “cãi tạo” họ hay lấy nội tạng của họ trong các trại tập trung về tội thờ đạo.
Nếu, theo lời Soros, chế độ Bắc Kinh thực sự vận hành tốt hơn Hoa Kỳ thì tại sao Soros lại cần một trật tự thế giới mới? Phải chăng Soros và đám trời đày vô gia cư chỉ cần một thứ trật tự do chính chúng cai trị chứ không phải do bọn ngoại chủng cai trị, bất luận chế độ của họ vận hành tốt đến đâu, bất luận đám lãnh đạo của họ là người Tàu, người Mỹ, người Pháp, người Anh, người Nga, người Maroc, Guinea, Ethiopia, hay… người Bắc Kỳ, chẳng hạn.
Bất chấp những đóng góp của họ cho guồng máy toàn cầu, Bắc Kinh và các đồng minh của họ đã nói rõ rằng Liên Hiệp Quốc vẫn phải là trung tâm. Cùng với các thành viên toàn cầu hóa khác, Bắc Kinh cỗ vũ chủ nghĩa độc tài, trung ương tập quyền, và phân chia của cải - từ những người thọ thuế Tây Phương đến những chính phủ đàn áp trong thế giới thứ ba.
Trong thập niên 1990, TT Bill Clinton đã giúp Bắc Kinh truy cập được những bí mật và kỹ thuật quân sự nhạy cảm nhất của Hoa Kỳ. Đó là mọt phần của cái mệnh danh là “ChinaGate,” một vụ tai tiếng đã gây cong phẫn giữa các giới chức quân sự cao cấp, trong đó có Đô Đốc Admiral Thomas Moorer, Tổng Tham Mưu Trưởng Liên Quân. Đương nhiên Clinton không thể tiến hành vụ việc nếu không có sự gật đầu của Do Thái, cho nên chẳng ai làm được gì Clinton cả. Sau nầy George W. Bush cũng hanh động tương tự, nhưng kín đáo hơn với vụ một phi cơ thám thính
EP-3E ARIES II bị phi cơ
J-8II
chặn bắt vao ngày April 1, 2001, và chiếc
EP-3E ARIES II của Mỹ bị buộc phải đáp xuống một phi trường trên đảo Hãi Nam. Tất cả thiết bị tối tân trên phi cơ
EP-3E ARIES II bị TQ lấy hết trước khi phi cơ được trả lại. Đó có thể là một vụ giàn cảnh để Mỹ trao bí mật kỹ thuật cho TQ.
Nhiều bằng chứng cho thấy sự kiện xuống đồi của Tây Phương và sự trổi dậy của TQ đã được cố tình đạo diễn bởi Nhà Nước Chìm Do Thái và các tổ chức theo chủ nghĩa toàn cầu tại Mỹ và Âu Châu. Council on Foreign Relations (CFR), một tổ chức Do Thái khét tiếng, đã yêu cầu Quốc Hội tăng ngân sách quốc phòng, một âm mưu buộc chính phủ Liên Bang phải vay thêm nợ từ Bắc Kinh, mặc dù chính phủ nầy đã vấy $25 ngàn tỉ nợ.
Hầu như tất cả mưu đồ và chiến thuật của chủ nghĩa toàn cầu của bọn Do Thái trơi đày vô gia cư nầy đều dược thăng tiến và áp đặt nhờ vào đại Coronavirus được đạo diễn bởi Nhà Nước Chìm Do Thái và chế độ đọc tài Bắc Kinh của Tập Cận Bình. Một lần nữa ở đây, bạn cứ xem đó là những thuyết âm mưu, một cụm từ mà Do Thái và đám già khờ mê muội vẫn thường xử dụng để dè bĩu những ai đám nói động đến Do Thái.
Nhân loại đang đi về đâu khi hành tinh đang bị ngự trị bới Satan và đám bù nhin tay sai từ Tây Sang Đông, từ lũ da trắng đến lũ da vàng? Trời sắp sáng, và cũng sắp sập, hãy đi ra khỏi cơn mộng du và chui ra khỏi hang.
THIÊN BẤT DUNG GIAN? hay TRỜI KHÔNG CÓ MẮT?
(.........................................)