|
Bức Tranh Toàn Cảnh
"Đám con rối tuy hai, ba, mà một
Ăn cùng mâm, ngồi chung chiếu tội đồ."
* Do Thái và Mind Control: Khung tri thức của nhân loại đã bị Hệ Thống Siêu Quyền Lực Do Thái "đóng gói" từ hơn một thế kỷ nay thông qua âm mưu MIND CONTROL (kiểm soát não bộ). Số người may mắn đứng bên ngoài chiếc hộp tư duy Do Thái rất hiếm hoi. Bất luận tần số và cường độ tiếng nói của họ lớn đến đâu đi nữa thì hiệu quả của họ cũng không đáng kể so với lưới truyền thông dày đặt và bao phủ của Do Thái - cả vú lấp miệng em. Phần còn lại của nhân loại, nếu không mặc bệnh cứng hàm khi nghe nói đến Do Thái thì lại tỏ ra hoài nghi những gì họ nói, thậm chí không hiểu họ đang nói gì và đề cập đến ai, vì Do Thái là một thế lực ma tác oai tác quái từ trong bóng tối, một con xà tinh Rothschild đa đầu với nhiều tên gọi khác nhau: Bilderberg, Illuminati, Trilateral Commission, Council of Foreign Relations, Rockefeller Foundation, London Connection, Medical Monopoly, Standard Oil, Ford Foundation, Skull & Bones... Một số người tỏ ra "nhạy cảm" về đề tài Do Thái và phán ngay đó là chuyện hoang đường, giả tưởng, hay kiếm hiệp kỳ tình - không phải là một loại phản bác có học thức (well-learned feedback) mà chỉ là một loại phản xạ điều kiện hóa của một cái tôi chính trị chật hẹp và mê tín. Những người nầy tỏ ra xừng cồ nổi giận khi nghe ai nói động đến Bác (Bác Clinton/Bác Obama/Bác Trump/Bác Biden) hay động đến "đảng ta" (Cộng Hòa/Dân Chủ), chẳng khác mấy với não trạng của người cộng sản đối với Đảng và Bác, mặc dù những người trong các chế độ cộng sản, kể cả những người mệnh danh là thức tỉnh, hầu như hoàn toàn "vô tư" trong vấn đề nầy, mặc dù số phận của họ còn tệ hại hơn nhiều so với người Mỹ trước thảm họa Do Thái. Bản năng sợ hãi nơi con người khiến tất cả họ bằng lòng với một ảo giác dối gạt còn hơn đối diện với một thực trạng mang tính rủi ro và bất khả tiên liệu. Họ sẵn sàng chấp nhận cái ảo thành cái thực và cái thực thành cái ảo, han rĩ với mớ chính trị cùn sặc mùi tâm lý chiến, thích vung tay múa ngón nhưng lại chây lười không buồn động đến sách và chẳng chịu học hành. Họ vung tay múa ngón theo não trạng mẹ hát con vỗ tay, cá ao mào bơi trong ao đó, chó nhà nào bênh chủ nhà đó, thiếu hẳn khả năng phân biệt đâu là Hoa Kỳ đâu là Do Thái, không đủ trí khôn để nhận diện lũ tội đồ nào đã bức tử Miền Nam nửa thế kỷ trước đây. Đó là dạng văn hóa "Sorry/Thank you" sặc mùi nô tì, ấu trĩ, và mê tín, chỉ biết cúi đầu tôn sùng "đại bàng, thánh thượng" và lập tức cộc cằn thô lổ khi nghe ai đá động đến tabou thiêng liêng của mình. Trong mớ sắt vụn đó không thiếu những kẻ mệnh danh là học giả, bình luận gia, chủ báo, chủ đài, lãnh đạo hội đoàn nầy, lãnh đạo hội đoàn kia... đó là chưa kể đám dư luận viên bồi bút hạ cấp của hai đảng thường xuyên hò hét trên một số kênh truyền hình thiểu số và trên thế giới động vật hoang dã YouTube. Đám nầy thường đánh phá dữ dội vào các kỳ bầu cử, với sự tiếp tay của đám ngu học ăn theo.
* Do Thái Nổi loạn với Thượng Đế: Mọi cuộc chiến tranh lớn, nhỏ trên hành tinh đều có bàn tay của Do Thái, một chủng tộc trời đày không đất dung thân – Israel chi là một dải đất nhỏ hẹp và nghèo nàn bị cưỡng chiếm với sự trợ lực của bọn Cộng Sản Nga, không phản ảnh được tham vọng bá chủ thế giới của Do Thái. Khi Do Thái không có một quốc gia đúng nghĩa thì không một dân tộc nào khác có thể có được quốc gia riêng - Do Thái nổi loạn với Thượng Đế. Do đó giấc mộng của Do Thái là xóa sạch biên giới của các quốc gia khác với âm mưu Cộng Sản Quốc Tế, Chính Phủ Toàn Cầu, hay Trật Tự Thế Giới Mới dưới sự cai trị của Do Thái. Chiến tranh và xung đột triền miên là phương tiện lý tưởng để Do Thái hiện thực hóa ý đồ nầy của họ.
* Do Thái cai trị thế giới bằng Ủy Nhiệm: Hoa Kỳ và một số quốc gia bù nhìn khác ở Tây Phương được ủy nhiệm để thi hành chính sách của Do Thái ở Trung Đông trong khi Do Thái ủy nhiệm Bắc Kinh và tay sai của Bắc Kinh là Hà Nội để thi hành chính sách của họ ở Châu Á Thái Bình Dương. Hai trong số những mục tiêu hàng đầu của Do Thái là Ma Túy và Dầu Mỏ, với đồng minh Saudi Arabia ở Trung Đông và Trung Quốc ở Châu Á. Phần lớn nhân loại đang nhởn nha trong thế giới lưỡng cực quỹ ám đó như đang bơi trong một chảo luộc ếch hay quờ quạng trên Xa Lộ Những Người Mù.
* Do Thái trực tiếp cai trị Hoa Kỳ: Bất kỳ ai ngồi trong Tòa Bạch Ốc, kẻ đó điều hành quốc gia bằng đồng tiền của Do Thái qua trung gian của Federal Reserve, nghĩa là qua chín (9) ngân hàng tư nhân Do Thái. Mọi cuộc chiến lớn nhỏ của Hoa Kỳ đều được quyết định bởi các ngân hàng đầu tư Do Thái. Thông qua nhiều tổ chức Do Thái trên đất Mỹ, con xà tinh thao túng và lũng đoạn cả ba cơ quan quyền hành Lập Pháp, Tư Pháp, và Hành Pháp liên bang cũng như tiểu bang bằng lobby, khủng bố, ám sát, bắt bí, đe dọa, mua chuộc, truyền thông một chiều...
Tzipora Menache, phát ngôn nhân Israel, nói không sai: "Quý vị biết rất rõ, và những người Mỹ ngu xuẩn cũng biết rất rõ, rằng chúng ta kiểm soát chính phủ của chúng, bất luận ai ngồi trong Tòa Bạch Ốc. Như quý vị thấy, tôi biết và quý vị biết rằng không một tổng thống Mỹ nào có thể đủ tư cách thách thức chúng ta cho dù chúng ta có làm chuyện khó tin. Chúng nó - bọn Mỹ - có thể làm gì được chúng ta? Chúng ta kiểm soát quốc hội, chúng ta kiểm soát truyền thông, chúng ta kiểm soát kỹ nghệ giải trí, và chúng ta kiểm soát mọi thứ ở Mỹ. Ở Mỹ, bạn có thể chỉ trích Thượng Đế, nhưng bạn không thể chỉ trích Israel..."
Những trò bầu bán ở Mỹ chẳng khác một bộ phim hoạt hình Hollywood nhiều kỳ bơm tiền vào hầu bao của hệ thống truyền thông Do Thái, thu hút cả xác lẫn hồn người Mỹ và thế giới để họ bị thôi miên và tha hóa mà không hề hay biết.
* Hoàng Đế Henry Kissinger: Ít lâu sau khi nhập cuộc chạy đua và Tòa Bạch Ốc, cả Donald Trump lẫn Hillary đều phải "yết kiến" hoàng đế Henry Kissinger, và cả hai đều tự hào khoe mình được hoàng đế "chiếu cố." Mọi ứng cử viên vào những chức vụ cao cấp trong hệ thống chính trị Hoa Kỳ đều là công cụ của Do Thái được tha hồ trổ tài đấu võ cuội.